- Để anh đưa em về.
- Tiền bối ko cần bận tâm đâu ạ! Em về được mà. - cô từ chối khéo vì nếu được đại thần đưa về chắc chắn sẽ thành tin cực hot trong trường và cô cũng sẽ ko sống yên
- Đi thôi! - mặc cho cô từ chối thế nào anh vẫn quyết làm theo ý mình, cô cũng ko biết từ chối sao nên cũng vâng lời thôi!
...
- Em vào học lâu rồi sao?
- Em mới học năm nhất thôi ạ!
- Dường như anh ít thấy em thì phải.
- Chắc vì em ít khi ra ngoài cho nên anh ko thấy em.
- Chắc là vậy? Em uống nước ko?
- Ko cần đâu ạ! - lại một lần nữa lời của cô bị bỏ ngoài tai anh cứ đi đến chỗ bán nước mua cho cô một chai nước suối lạnh giúp cô giải khát
- Em uống đi. - anh đưa chai nước bảo cô uống
- Ko được từ chối. - định nói nhưng anh sớm biết cô sẽ nói gì nên đã chặn ngay lời nói sắp phát ra từ cái miệng nhỏ xinh của cô
Ko còn cách nào cô đành uống chai nước anh đưa thôi!
“ Lách cách, tí ta tí tách “
Âm thanh vui tai đó được tạo ra từ những hạt mưa đang rơi lả tả, anh lấy tay che cho cô rồi nắm tay cô chạy thẳng vào trong một cây ATM gần đó trú tạm!
- Sao lại mưa ngay lúc này chứ phiền thật.
Nghe cô chán nản chê trách cơn mưa mà anh phì cười khôn xiết
- Em ghét mưa sao?
- Ko, em chỉ ghét khi mưa ko đúng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-ca-phe-tinh-yeu/147547/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.