Khương Nghênh cắn móng tay, thử gửi một câu thăm dò.
[Hoàng hôn màu cam: Vậy hôm khác tôi mời anh ăn cơm?]
[Thấy núi: Không cần, tôi đùa thôi.]
[Thấy núi: chuyên tâm làm việc đi, đừng để bị tóm được nữa.]
Khương Nghênh chu môi lên, đừng không cần mà, có thể mời mà, khách sáo thế này làm gì chứ.
Nếu người ta đã bảo mình chuyên tâm làm việc, Khương Nghênh cũng không thể nói thêm gì nữa, cô mở văn kiện ra bắt đầu đọc duyệt, lễ tân gọi cô nói cô có bưu kiện chuyển phát nhanh.
Khương Nghênh không nhớ nổi mình mua gì mà lại gửi đến công ty, nghi ngờ đi qua.
Lễ tân Tiểu Ngô nhìn thấy cô, đưa đồ cho cô cười nói: “Chị Khương Nghênh, hoa đẹp quá đó! Bạn trai tặng ạ?”
Đối mặt với bó hoa hồng to đùng trong tay, Khương Nghênh cũng ngơ người ra, cô chớp mắt, nhìn thấy tấm thiệp kẹp trên bó hoa, cô vội vàng mở ra.
Buổi tối thứ sáu cùng nhau ăn bữa cơm nhé.___Phù Thần.
Ps: cho người ta vào danh sách đen không phải hành vi lễ phép.
Vội vàng lướt qua hai hàng chữ, Khương Nghênh tức trợn mắt, nhỏ giọng chửi tục câu “Thằng thần kinh”, trả hoa về cũng không được, ném đi cũng không xong.
Chỗ khó xử của bó hoa này cuối cùng chỉ có thể gửi lại chỗ lễ tân, trước khi rời đi Khương Nghênh không yên tâm, ghé sát tai Tiểu Ngô nhỏ giọng dặn dò: “Đừng nói ra ngoài nhé.”
Tiểu Ngô trong lòng thầm hiểu gật đầu, chỉ coi như cô làm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-ca-phe-cloudside/2682785/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.