THƯỢNG:
Tiếng loa phát thanh vang lên, đã tới giờ đăng ký.
Vân Hiện tháo tai nghe xuống, vắt chiếc áo khoác trên khuỷu tay, anh ngẩng đầu nhìn bầu trời bên ngoài tấm kính thủy tinh.
Thời tiết hiếm khi đẹp đẽ thế này, trời cao trong xanh, quang đãng không mây.
Vân Hiện sống ở Bắc Kinh ba mươi năm, học tập ở đây, làm việc ở đây.
Có lẽ bởi vì sắp phải đi, phong cảnh đã ngắm nhìn ngàn vạn lần bỗng trở nên tươi đẹp lạ thường.
Anh thầm nói câu tạm biệt trong lòng
Chẳng có gì đáng lưu luyến không nỡ, lúc nói thản nhiên, nói xong nhẹ nhõm.
Chuyến bay kéo dài ba tiếng đồng hồ, chỉ cần giơ tay ra là có thể chạm tới đám mây ngoài cửa sổ, trên độ cao hơn ngàn mét, liên lạc bị cắt đứt, phiền não ở hiện thực dường như tạm thời được buông xuống.
Vân Hiện ngủ một lúc trên máy bay, tối qua anh hoàn toàn mất ngủ, mấy chục phút ngắn ngủi này lại khiến anh có thể chợp mắt chốc lát.
Máy bay hạ cánh, Vân Hiện đi ra khỏi cửa đã nhìn thấy Lý Chí Thành.
Đối phương tặng cho anh một cái ôm nồng cháy, vỗ lưng anh nói: “Cậu không biết tôi nhớ cậu thế nào đâu!”
Lý Chí Thành dùng sức quá mạnh, Vân Hiện chỉ đành mặc kệ cho hắn ôm.
Bắc Kinh tháng 9 đã vào thu, anh mặc một chiếc áo khoác kaki, sau khi xuống máy bay mới biết mùa hè ở Giang Nam chưa tan, vẫn còn hơi oi nóng.
Lý Chí Thành nhận lấy va
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-ca-phe-cloudside/2682755/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.