Ông ta tức giận mắng nhiếc:
- Tao nói cho mày biết, mày là sát thủ mà còn dám ở với bọn thám tử kia, muốn chết hay gì? Mau nhanh chóng ra khỏi đó ngay lập tức, không tao sẽ phá nát tiệm bánh đó đấy.
Huyết Tâm mới nhếch môi nói:
- Ai nói cho bố biết vậy?
Hoa Anh Túc mới lên tiếng:
- Là tôi.
Huyết Tâm mới cười nói:
- Có vẻ em hơi nhiều chuyện quá rồi.
Anh Túc mới nghiêng đầu mà nói:
- Tôi không chỉ điều tra được chuyện đó đâu, còn chuyện khác nữa cơ, chuyện mà cô đang kiếm ấy, hơi bất ngờ đó nha.
Huyết Tâm nhăn mày lại mà hỏi:
- Ý cô là sao?
Anh Túc nhún vai mà nói:
- Cố gắng tìm đi. Rồi cô có còn dễ dàng giết người đó hay không?
Rồi bố Huyết Tâm còn bảo:
- Còn nữa, giết người mà còn không xong...Tao huấn luyện cho mày làm sát thủ là phí công vô ích.
Huyết Tâm gật đầu rồi cười đáp:
- Vâng. Nếu nói xong rồi thì xin phép con đi.
- Mày...
Cô không nói gì mà rời khỏi đó một cách nhanh chóng, nhưng vẫn bị một vật thể chạm trúng người cô nhưng cô không thèm để tâm.
Trong nhà, sau khi cô đi, Thế Nhật ông ta mới nhìn Hoa Anh Túc mà nhẹ nhàng nói:
- Cháu làm nhiệm vụ này thay cho con bác.
Anh Túc mới mỉm cười đáp lại:
- Vâng.
...
Cô không về thẳng tiệm bánh mà đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-banh-dac-biet/2990157/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.