Mới dứt câu thì có một người đi đến, đó là Việt Nhân. Cậu vỗ vai ra hiệu Xuyến Chi cứ để cho cậu xử lý, khi đó cô nàng mới thả tay ở cô ta. Cậu lắp laptop để kết nối với máy chiếu, thở dài mở đoạn băng lên. Mọi người xem xong khuôn mặt đầy tức giận, ánh mắt đều chỉ vào hướng Phương Thanh. Việt Nhân thở dài mà lên tiếng:
- Tôi đã báo cho ban giám hiệu, chuẩn bị kỷ luật đi là vừa.
Phương Thanh nghe vậy hoảng hốt đi đến van xin Ánh Linh:
- Tôi xin lỗi cô, lần sau không dám nữa. Tôi biết lỗi rồi.
Ánh Linh nhìn cô ta rồi quay mặt đi rồi bảo:
- Tôi không dám nhận.
Phương Thanh nghe xong liền lộ vẻ tức giận, mới đứng dậy, khuôn mặt chuyển qua vẻ kiêu ngạo, đanh đá nói:
- Cô cẩn thận đấy.
Việt Nhân quát lên:
- Đã sai còn nói được vậy hả?
Phương Thanh cười nhếch mép đáp lại:
- Đúng. Tôi thích anh như vậy, anh lại phũ phàng với tôi. Tuy nhiên, đây không phải lý do duy nhất để tôi hại cô ta.
Việt Nhân nhíu mày lại, ý của cô ta là sao? Cô ta thốt lên xong thì che miệng lại, hình như cô ta lỡ miệng lộ gì rồi.
- Cô nói vậy là sao?
Phương Thanh ấp úng nói:
- Không...không gì đâu.
Trong khi đó, tám người ngoài kia đang ở ngoài hóng chuyện, bỗng nhiên Lam Thịnh để ý một kí hiệu trên cánh tay phải của Phương Thanh, anh lập tức vỗ vai Thái Luân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-banh-dac-biet/2990069/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.