Khụ, chương này đạt kỉ lục dài gấp 3 lần chương bình thường, tôi lay lắt mãi mới xong T.T
Mộc Tử Dịch vừa quay đầu liền nhìn thấy một ông lão gầy gò đang đứng sau lưng mình.
Ông lão mặc quần đùi áo ba lỗ, phiêu dật giữa không trung. Đôi mắt đục ngầu căm thù nhìn chằm chằm Chu Minh Điền, như hận không thể lóc xương người này ra.
"Quỷ, thật sự có quỷ!" Chu Minh Điền nghẹn họng, thần sắc kinh hoảng, lại cố ép bản thân trấn định lại.
Tình trạng giống anh ta còn có Lý Tùng Tử. Chỉ thấy hắn ôm chặt cách tay Mộc Tử Dịch, quay đầu nhìn khắp nơi, vừa sợ vừa tò mò nói: "Ở đâu ở đâu, sao tôi không nhìn thấy?"
"Cậu muốn xem?" Mộc Tử Dịch kì quái hỏi, tiểu tử này bình thường sợ muốn chết, đây vẫn là lần đầu tiên nghe hắn chủ động muốn thấy quỷ.
Lý Tùng Tử nghe vậy, nhìn qua hướng Chu Minh Điền. Lập tức quay đầu lại, kiên định mà nói: "Xem!"
Mộc Tử Dịch không còn gì để nói, xem ra sức mạnh của tình yêuquả thật vô cùng vĩ đại, vậy mà có thể làm cho một tên quỷ nhát gan chủ động nói muốn nhìn thấy quỷ!
Cẩu độc thân Mộc Tử Dịch trong lòng chậc chậc tán thưởng, đưa tay quẹt nhẹ qua mặt Lý Tùng Tử.
Ngay sau đó, không ngoài ý muốn nghe thấy tiếng kêu thảm thiết kìm nén của Lý Tùng Tử
"Quỷ ahhhhhhhhhh!!!!"
Mộc Tử Dịch lúc này cảm thấy may mắn, lúc đi vào cậu đã biết trước sẽ có lúc này, liền làm cho bảo vệ ngủ một giấc. Cũng rất may là bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-banh-bao-am-duong/1691020/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.