Chương trước
Chương sau
Mộc Tử Dịch nhìn vào điện thoại, một đôi mắt hoa đào hơi đỏ, mang theo chút sương mù, làm cho phòng livestream lần thứ hai bạo phát, ai ai cũng kêu gào cái gì mà mỹ nhân thịnh thế.
Nhưng mà Mộc Tử Dịch đối với điều này cũng không biết. Cậu ta đem mèo mập xách đến trước mặt, lãnh khốc vô tình nói: "Bắt đầu từ bây giờ, không cần biết mưa gió bão bùng hay là có người gọi điện thoại đến, ngươi cũng không được kêu ta!"
"Nếu như lại kêu ta, ta liền...". Thấy bộ dáng mắt ngập sương mù đầy oan ức của mèo mập nhỏ, dù biết nó giả bộ, nhưng trong nháy mắt cậu vẫn mềm lòng.
Cậu buông mèo mập ra, ôm vào trong ngực, dùng bàn tay thon dài ôm lấy, nhẹ nhàng vuốt lông, dùng giọng điệu ôn nhu đến cực điểm nói: "Bé ngoan nghe lời, đợi ta tỉnh rồi sẽ mang ngươi đi siêu thị, mua đồ ăn cho mèo vị mới nhất cho ngươi!"
"Meo~" Còn muốn cá nhỏ nữa!
"Được, mua mua mua!" Mộc Tử Dịch mang theo ý cười nói, vuốt vuốt đầu mèo nhỏ, lại nói: "Hoàng thượng*, có thể để ta ngủ chưa?"
Chỗ này trong truyện dùng từ "đại gia", nhưng mình thích để hoàng thượng cho nó gần gũi với chúng sen Việt ( ・∇・)
Mèo mập nhỏ dùng cái đuôi xám của nó ôm lấy ngón tay chủ nhân, lại dùng đầu cọ cọ lòng bàn tay: "Meo~" Chơi với tui được hông~
Mộc Tử Dịch bất đắc dĩ ngửa mặt lên trời thở dài: "Nhóc mập, lại không cho ta ngủ, ta có thể bị đột tử đó. Đột tử chắc ngươi biết chứ? Chính là đùng một cái ta không còn nữa, chết luôn. Ngươi cũng không có chủ nhân nữa, sau này không có ai mua đồ ăn cho mèo mua cá nhỏ mua đồ chơi cho ngươi nữa. Cũng không có ai mang ngươi đi chơi đi dạo nữa..."
"Meo meo meo~" Mèo nhỏ hoảng sợ đứng lên bằng chân sau, chân trước đặt trên ngực Mộc Tử Dịch, dùng sức đẩy!
Mộc Tử Dịch nhanh chóng thuận thế nằm vật xuống, sờ đầu mèo nhỏ, câu môi khẽ cười: "Nhóc ngoan, tự chiếu cố mình nha!"
"Meo!" Mèo mập nhỏ đứng thẳng dậy, dùng móng vuốt tự vỗ ngực mình, được thôi!
Mộc Tử Dịch lúc này mới yên tâm, chỉ chốc lát liền ngủ say.
Mà trong phòng livestream, lại dậy sóng bình luận.
[Lập tổ đội đến thâu chủ phòng? Qua đây báo danh!]
*thâu: trộm
[Không, đội thâu meo meo có không? Báo danh bên này!]
[Tổ đội thâu cả chủ và mèo có không? Qua đây xếp hàng!]
[Tôi mới tới, xin hỏi thâu chủ phòng phải xếp hàng hay là trực tiếp thâu luôn ah?]
[Người mới tới, lấy số xếp hàng đi]
[Đây mới là chủ phòng mà tôi biết! Cái người có giọng đông bắc kia là ai tôi không quen~]
[Đoán chừng là tính khí lúc ngủ dậy ha ha ha..]
[Đau lòng cho cái người gặp phải quỷ cầu chủ phòng cứu mạng nha 333 Tiểu tử này phải tin tưởng khoa học! Phong kiến mê tín là không thể làm]
[Chủ phòng tối qua đi lêu lổng sao? Này là bộ dạng túng ~ dục quá độ]
[Trong mắt ngậm sương mù thật manh, mỹ nhược thụ!]
[Xong chủ phòng rồi, ngươi đã bị tổ chức hủ thần bí theo dõi hhh]
[A a a tiểu ca ca thật ôn nhu, muốn trở thành con mèo kia ư ư ư]
[Dường như có thể thấy hình ảnh chính mình lúc đối mặt với miêu hoàng thượng ở nhà, đồng cảm với chủ phòng]
[Dáng vẻ tiểu ca ca rất mệt mỏi, cảm thấy cái câu đột tử kia cũng không phải nói đùa. Cậu ta thật sự có vẻ cần được nghỉ ngơi....]
[Mèo nhỏ thật ngoan nha, ngồi một bên trông chủ nó, mặc dù chủ yếu cũng là do đồ ăn hhh]
[Mèo này chắc thành tinh rồi, trời đất ơi còn biết vỗ ngực 666]
[Không những thành tinh, còn rất biết ăn! Tuy cái túi đồ ăn kia không nhiều, nhưng bằng với phần ăn một ngày của mèo nhà tôi đó!]
[Nhìn kỹ xem, còn là cái nhãn hiệu này! Người còn không bằng mèo, tôi lựa chọn go die]
[Nhìn xem mèo nhà tôi có làm nũng cũng sẽ không cho mèo ngốc ăn thức ăn cho mèo giá đặc biệt như vậy, ân... Mèo nhà người ta có thể thành tinh cũng là có đạo lý QWQ]
....
Mộc Tử Dịch vừa ngủ, liền ngủ rất lâu. Mèo mập nhỏ nhà cậu thật sự rất ngoan, tự mình đi phòng khác chơi, chơi đủ rồi liền tha vào một bao đồ ăn cùng một.....bình sữa?!
Nói chung, mỗi lần chơi đã rồi, nó liền tự kéo bao đồ ăn cùng một bình sữa nhỏ lên trên giường, nằm kế bên chủ nó tự ăn ăn uống uống. Bộ dạng nó lấy hai cái móng nhỏ ôm bình sữa uống làm các khán giả trong phòng livestream bị manh đến tâm can run rẩy, không ngừng kêu đây nhất định chính là mèo thành tinh.
Biết tự mình tìm túi thức ăn, còn biết mở bao! Biết tự dùng bình sữa nhỏ đựng nước sau đó giống như em bé ôm bình uống, không phải thành tinh thì là cái gì!
Trên trang livestream xuất hiện tin của mỹ nhân cùng pet cực phẩm manh, ở weibo cũng lan truyền khắp nơi, thu hút không ít người qua đường đến vây xem.
Ban đầu mọi người đều đến vì mỹ sắc cùng với mèo nhỏ mà ngồi ngóng livestream. Trong thời gian này, khán giả tới lui, nhưng nhân số trong phòng chỉ tăng mà không giảm. Mãi đến khi hừng đông qua đi, mèo mập nhỏ đã vùi người bên cạnh chủ nó ngủ say, số người mới giảm xuống.
Ngày thứ hai, có mấy người nhớ tới cái livestream này, không ôm hy vọng gì mà mở lên. Vậy mà, một ngày một đêm trôi qua, livestream vẫn được tiếp tục, người trên giường vẫn còn chưa tỉnh.
Rất nhiều người không tin vị chủ phòng này có thể ngủ nhiều như vậy, phải biết là bắt đầu từ sáng sớm ngày hôm qua cậu đã ngủ! Có người hoài nghi cậu là "cú mèo", là loại người chuyên hoạt động vào ban đêm. Nhưng có mấy người là "cú mèo" chân chính đứng ra làm chứng, nói rằng tối hôm qua buồn chán, giữa lúc chơi game thì vào phòng livestream xem, lần nào cũng thấy chủ phòng và mèo đều còn đang ngủ.
Phòng livestream toàn là tiếng gọi "666". Tuy rằng chủ phòng còn đang ngủ, hơn nữa còn vì xoay người mà không thấy mặt nữa, nhưng mà mèo nhỏ vẫn còn nha! Rất nhiều người vì mèo mà năm lần bảy lượt vào phòng livestream.
Buổi tối ngày thứ hai, chủ phòng vẫn đang ngủ. Khán giả trong phòng đều có chút hoảng, nếu không phải do người trên giường thỉnh thoảng sẽ xoay người, bọn họ đều muốn liên tưởng đến vụ "đột tử" mà chủ phòng nói trước kia.
Sáng sớm ngày thứ ba, cậu vẫn còn đang ngủ!
Buổi trưa, học sinh cùng giới đi làm được nghỉ trưa, phòng livestream của Mộc Tử Dịch phi thường náo nhiệt.
[Còn chưa tỉnh sao?]
[Chưa, đã ngủ hơn 50 tiếng rồi đó!]
[Nghe nói ở đây có người ngủ mà còn được lên top, tôi liền đến vây xem một chút.]
[Tôi cũng thấy rồi, là chủ đề hot search mới. #Thần ngủ và mèo# là cái quỷ gì đây hhh]
[Ai làm cái này vậy ha ha ha. Không được, tôi phải qua đóng góp chút nhiệt, tranh thủ nâng chủ phòng nhà mình lên trời!]
[hhh Tôi đi với, cùng đưa mỹ nhân lên!]
[Cơ hữu nói ở đây có mỹ nhân ngủ liền ba ngày không tỉnh, kết quả tôi vừa đến thì cả mặt cũng không được thấy khóc hu hu]
[Mèo cũng chạy đi chơi rồi..]
[Tôi là đến để xem áo ngủ con ếch của chủ phòng!]
[Vậy mà chỉ kéo lớp rèm mỏng ở trong lại rồi ngủ, lớp màn dày bên ngoài cũng không kéo, không cảm thấy chói mắt sao?]
[Rèm cửa thật đẹp, màu trắng rất có cảm giác sáng sủa]
[Nói thật, chủ phòng có thể ngủ như vậy, tôi có chút hoảng. Năm đó thi đại học xong tôi cũng không ngủ tới mức này, tôi có hơi lo lắng]
[Cậu ta cũng không cần ăn uống sao?]
[Vậy mà lại không bị đói tỉnh...]
[Nếu không phải buổi sáng tôi nhìn thấy cậu ấy xoay người, tôi thật muốn báo cảnh sát dùm cậu ta.]
[+1, tôi cũng hơi lo cậu ấy có chuyện, tiểu ca ca đẹp trai như vậy nếu có chuyện gì...]
[Vậy mèo nhỏ phải làm sao!]
[Vẫn là xem tiếp đi, cũng không phải không có người từng ngủ liền hai ba ngày mà....]
[Có thì có, nhưng quá trình ngủ của họ cũng có dậy ăn cơm! Ít nhất cũng có uống nước! Chủ phòng cậu ấy một chút nước cũng không đụng!]
[Đúng là thần ngủ mà!]
[Người mới báo danh, nghe nói ở đây có vị tiểu ca ca đang livestream ngủ, ở đâu ở đâu nào?]
[Người mới ngoan, tôi từ sáng từ weibo mò qua đây, đến bây giờ vẫn chỉ nhìn thấy mèo nhỏ cùng áo con ếch của chủ phòng]
[A A A vận khí quá kém rồi, tại sao tôi tới mèo cũng không có mà mặt chủ phòng cũng không được thấy QWQ]
[Hay là xem tiếp đi, nếu như vẫn chưa tỉnh còn xem có cần gọi cảnh sát không...]
[Thật kì lạ, điện thoại của tiểu ca ca hai ba ngày nay tuy có tin báo tin nhắn cùng với chuông điện thoại, nhưng lại không có ai tìm tới cửa. Cậu ấy vẫn luôn không trả lời, người kia cũng không cảm thấy kì lạ sao?!]
[Tôi cũng cảm thấy...]
[Tôi càng tò mò cậu ta dùng điện thoại của hãng gì, làm sao có thể livestream lâu như vậy mà vẫn còn pin!]
[Thiếu kiến đa quái*, điện thoại của người ta nói không chừng là đang cắm sạc đó!]
*Thiếu kiến đa quái: chỉ người ít đọc sách ít tìm hiểu thì thấy gì cũng lạ
...........
Tới lúc hoàng hôn, gió thổi qua cửa sổ, rèm cửa trắng mỏng manh cũng bị thổi đến bay bay, có cảm giác rất lãng mạn.
Tà dương xuyên thấu qua kẽ hở, rải xuống chiếc giường trắng cùng với người thanh niên ngũ quan tuấn tú kia, càng giống như là thêm một lớp filter, thụy nhan càng thêm mê người.
[Thật dễ nhìn, chủ phòng có lông mi thật đẹp!]
[Đã chụp màn hình làm hình nền điện thoại rồi 333]
[Thật vui, chủ phòng cũng xoay người lộ mặt rồi, quả nhiên đẹp giống như trên weibo đồn hhh]
[Trọng điểm chúng ta nên quan tâm không phải là cậu ta còn chưa có tỉnh sao?]
[Tôi thật sự cảm thấy chúng ta nên giúp cậu ta gọi cảnh sát]
[Đã hơn 60 tiếng rồi!]
[Nhưng cậu ta thoạt nhìn thật sự giống như chỉ đang ngủ...]
[Ngươi có gặp ai ngủ liền ba ngày không ăn không uống chưa? Cũng không phải người thực vật!]
[Tôi lại mừng cho mèo của cậu ta, thật rất có năng lực chăm sóc bản thân]
[Là một con mèo mập ưu tú, tôi thành fan rồi!]
[Tôi vẫn cảm thấy nên gọi cảnh sát giúp cậu ta thôi... Vạn nhất cậu ta thực sự sinh bệnh đang nằm mê man thì sao?]
[!! Cái này rất có khả năng!!]
[Tôi sợ đến cá cũng làm rơi mất! Vậy ai báo đây?]
[Đợi đã, mọi người có nghe thấy không, hình như có âm thanh ai đó gõ cửa?]
[Hình như có thật, còn có tiếng mèo kêu.]
[Ai yo có tiếng bước chân!]
[Có người tới rồi? Lẽ nào là người nhà hoặc bạn bè của chủ phòng?]
[Tiếng mèo kêu rất nhẹ, chắc là người quen...]
........
Mộc Tử Dịch là bị người đánh thức.
Cậu mơ mơ màng màng liếc nhìn, bị người mới đến rút chăn đi, cả người chậm rãi co lại một cục, ôm đầu gối ngước đôi mắt đỏ lên hầm hừ hỏi: "Làm gì?"
Người kia trên đầu đội mũ lưỡi trai, mặt mang khẩu trang, mang theo tiếng khóc nức nở mà nói: "Mộc Tử Dịch, ta thật sự gặp quỷ!"
"Không phải tôi làm!" Mộc Tử Dịch theo bản năng đáp.
"Là cậu làm thì tôi đã không chật vật đến mức này rồi!" Người kia mang theo giọng mũi nói: "Xem như là nể tình bạn học, cứu tôi đi Tử Dịch!"
Mộc Tử Dịch nhìn hắn chằm chằm nửa ngày, nét mơ hồ trên mặt dần biến mất, lại hiện thêm mấy phần thanh tỉnh cùng nghiêm túc. Cậu chậm rãi gật đầu, để cho người kia đến phòng khách chờ.
Sau khi người kia ra ngoài, cậu chậm rãi duỗi người. Lảo đảo bò đến mép giường rồi ngồi xuống, sau đó tiện tay cầm lấy điện thoại di động, rút dây sạc ra.
Điện thoại khá nóng, ấn vân tay mở ra bên trong còn là giao diện weixin. Mộc Tử Dịch xem tin nhắn trong weixin xong thì liền đem tất cả các app đóng hết lại, để cho điện thoại của mình nghỉ một chút. Cũng vì một lần liền đóng hết nên cậu hoàn toàn không phát hiện, điện thoại của mình trước đó vẫn luôn phát livestream.
Cậu không biết mình nhờ vào cái khuôn mặt này, ba ngày ngủ say, cùng với mèo mập nhỏ, ba yếu tố như vậy liền có thêm được rất nhiều fan.
Cậu cũng không biết, mấy fan mới fan cũ của mình liền thiếu chút nữa vì cậu mà báo cảnh sát.
Càng không biết là, các fan vì cậu đột nhiên xuất hiện nhưng lại tắt livestream liền kêu gào khóc lóc chạy lên weibo phát tiết. Đa số fan đều lựa chọn phương pháp là trực tiếp soát chủ đề cho lên top.
#Thần ngủ và mèo# chủ đề này, không hiểu sao cứ như vậy mà lên hot search.
Mộc Tử Dịch liền coi như là một lần ngủ mà thành danh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.