“Thành, anh về rồi có cần em…”
“Cút…” Hắn lạnh nhạt quát lớn với cô. Cô cúi đầu không nói lòng dâng lên cảm xúc đau đớn đến tột cùng.
Chua xót mở lời chất vấn: “Anh đã hứa trong khoảng thời gian chúng ta chưa ly hôn sẽ không để “tu hú chiếm tổ” nhanh như vậy mà đã thất hứa ư?” Cô đưa mắt nhìn người con gái bên cạnh hắn.
“Chỉ có Bảo Minh mới xứng đáng làm vợ tôi, cô mới là “tu hú” đấy. Tốt nhất là nên biết thân biết phận đi.”
Hắn cao ngạo lạnh lùng ra giọng chỉ trích và cảnh báo cô nên biết nghe lời.
Nhìn thái độ hắn cô chỉ nở một nụ cười chua xót sau đó gật đầu để hai người họ đi qua.
Hôm nay hắn đưa tình nhân về nhà.
“Cô ấy sẽ ở đây với chúng ta, tốt nhất là cô không nên nhiều lời với ông, nếu không đừng trách tôi vô tình.”
Hắn để lại cho cô một câu nói như muốn xé nát tâm can của cô. Ba năm trời chung sống, vẫn chỉ thua một hình bóng trong lòng.
Ha thảm, cô thảm quá rồi, cố kìm nén tiếng trái tim đau, kìm nén những giọt nước mắt cô đem thân mình nặng nề bước lên phòng.
Căn phòng này trước giờ chỉ có cô ra vào, hắn…chưa từng chạm vào những thứ thuộc về cô. Một căn phòng lạnh lẽo, không có máy sưởi và cũng chỉ có cô đơn, cô quen thuộc với nơi này rồi.
Một đêm dài cô biết hắn ở cùng ai. Cảm giác đau…
Sáng hôm sau
Hôm qua mệt mỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-ban-anh-sao-troi/2561727/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.