“Mai bắt đầu làm việc.”
Hắn chỉ để lại một câu nói sau đó tình tứ bế tiểu tình nhân của mình lên phòng, chỉ để lại cô một mình với không khí lạnh giá.
Sáng hôm sau.
“Tôi đi làm trước, cô ở nhà phải chăm sóc Bảo Minh cho cẩn thận, phải để em ấy ăn uống đầy đủ, cô mà giở trò thì đừng trách.”
“...”
Câu trả lời của cô là sự im lặng khiến hắn không khỏi bực mình mà đi ra khỏi nhà. Một lúc sau Bảo Minh ở trên lầu gọi vọng xuống.
“Buổi sáng của tôi đâu, đưa lên đây cho tôi, tôi đói rồi.”
Nghe tiếng gọi, cô cầm trên tay một bát cháo mới nấu đưa lên cho ả ta.
Thấy cô đưa đồ ăn lên ả ta đắc ý. “Cảm ơn trời đất đi, bởi vì cô phải tu mấy kiếp mới được phục vụ cho tôi đấy.”
Cô nhìn ả không thèm trả lời.
“A nóng, cô muốn hại chết tôi hay sao hả? Cháo gì mà nóng thế không biết.”
“Sao cháo thì phải nóng cô không biết tự thổi mà ăn sao? Hay phế luôn cái miệng rồi.” Cô ảm đạm, gương mặt chẳng mấy thân thiện nhìn ả ta nói.
“Cô… tốt nhất là phục vụ tôi cho đàng hoàng, nếu không tôi sẽ nói với Lục Nam Thành, xem anh ấy xử cô thế nào.”
“Có gan thì thử đi, xem cô lợi hại đến mức nào.”
Ả ta tức đến nỗi không nhịn được mà ném thẳng chén cháo nóng hổi vào tay cô, khiến tay cô ửng đỏ lên một mảng vì nóng. Tức giận, cô một tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-ban-anh-sao-troi/2561721/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.