“Anh có người mới được thì tôi có không được sao? Anh không yêu tôi thì hà cớ gì tôi phải dành tình yêu cho anh nhiều đến thế, thay vì sử dụng vô ích tình cảm đó cho anh. Tôi dành tình cảm đó cho người khác còn hơn.”
“Phúc tôi tu mấy kiếp cũng chẳng phải chuyện của anh, nên bớt nhiều lời đi. Tôi không quản anh, thì tốt nhất anh cũng nên như vậy.” Cô cứng cõi đáp lại khiến hắn tức giận để lại đấy một câu rồi tức giận rời đi.
“Nhanh vậy đã thay lòng đổi dạ, đúng là ả đàn bà lẳng lơ.” Tối qua hắn đã thức suốt đêm không ngủ chỉ vì Trình Khiêm xuất hiện ở nhà hắn, nhưng lí do xuất hiện lại là vì cô. Chỉ sự việc diễn ra nhanh như thế thôi ấy vậy mà hắn để tâm quá nhiều.
Rồi hắn cũng chẳng hiểu bản thân nghĩ gì mà sáng sớm không kịp lo cho bản thân mà chạy tới bệnh viện chỉ để xem cô ổn hay chưa. Nhưng cuối cùng là hắn lại ra về trong sự khó chịu. Sao lại thế, hắn chưa bao giờ bị cô làm cho tức điên thế này, chưa từng bị ảnh hưởng bởi những hành động của cô sao bây giờ lại…. Tâm hắn rối như tơ vò.
Suốt một ngày dài hắn chỉ biết cặm cụi làm việc, bởi nghỉ một chút thôi là khung cảnh lúc sáng hắn nhìn thấy lại hiện lên khiến hắn cảm thấy khó chịu.
Tối đến, hắn trở về nhà, liếc mắt đến chiếc ghế sofa bên kia, hắn có chút nhớ nhung, có lẽ hắn không biết bản thân hắn đã quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-ban-anh-sao-troi/2561717/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.