Anh ôm lấy cô sau đó hôn nhẹ lên trán cô nói nhỏ: “Dựa vào anh, anh sẽ luôn ở đây với em.”
- --o0o---
Sáng hôm sau.
Những tia nắng ấm nhẹ nhàng len lỏi qua khe cửa, chạm vào gương mặt xinh đẹp đang ngủ trên giường. Chỉ Nhu nghiêng mình thì chạm được vào một vật thể to lớn, mềm mại khiến cô rất thích thú. Cô vừa ôm vừa xoa bóp đủ chỗ, miệng còn liên tục lẩm bẩm.
“Ấm thật đấy, mềm thật đấy, aa đùi gà của ta từ khi nào mà to vậy thật muốn cắn.”
“Thích thì cứ ôm tiếp đi, anh cho phép em ôm anh cả ngày đấy.” Giọng nói trầm ấm, nhẹ nhàng ấy vang lên, từng chữ một lọt thẳng vào tai Chỉ Nhu.
Đôi mắt cô đột nhiên mở to nhìn thẳng về phía đối phương, là Trình Khiêm sao, sao anh lại nằm trên giường cô còn nở một nụ cười tà mị như thế, tên này định dùng mĩ nam kế dụ dỗ cô sao?
Cô hét lớn thẳng chân đạp anh lăn xuống nền.
“Chỉ Nhu, em độc ác quá đấy. Lưng anh muốn gãy mất rồi.” Anh lồm cồm ngồi dậy xoa xoa phía sau lưng. Cô ác quá, tối qua còn lôi kéo anh, khóc lóc sụt sùi mà bây giờ thấy đã đuổi anh như thế: “Chỉ Nhu em làm vậy trái tim nhỏ bé của anh sao chịu nổi? Em phải thương anh chứ?” Hai mắt Trình Khiêm long lanh, như chứa đầy sự ấm ức nhìn cô.
Thật là có cần phải đáng yêu vậy không? Anh là nam nhân đấy, mỗi lần nhìn anh như thế cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-ban-anh-sao-troi/2561696/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.