“Ta thu hồi lời hứa lúc trước, nếu để ta bắt được tên Andrew Keith kia, ta nhất định phải giết hắn.”
“Ngươi mới rồi còn nói, muốn giao cho cảnh sát xử lý.”
“Tính cách của ngươi thật khiến ta phát điên, chẳng lẽ ngươi là vệ sĩ của Andrew Keith, tại sao chú ý an toàn của hắn như thế, bây giờ là thời điểm sống chết…”
“Nhưng ngươi còn chuyện muốn hỏi hắn, nhớ không?”
____
“Cậu không nhận ra tôi sao? Arthur?”
Oscar nhìn người thanh niên này hỏi: “Chúng ta từng gặp nhau, sáu năm trước, trong nhà Andrew Keith.”
Hô hấp của Arthur từ trạng thái gần như biến mất đột ngột gấp gáp, phập phồng như muốn xé toạc lá phổi mình, chằm chằm nhìn đôi mắt Oscar.
“Phải.” Y một bên thở dồn một bên nói: “Tôi nhớ rồi, anh là Oscar Sammul cảnh quan, lúc đó anh cứu tôi, ôm tôi đã lòi cả trực tràng ra ngoài lên xe cứu thương.”
“Tôi xin lỗi khiến cậu phải nhớ lại chuyện này, nhưng đây là bất đắc dĩ, Arthur, tôi có chuyện muốn hỏi cậu.”
“Xin mời.”
Oscar dùng ngón tay đỡ trán, hắn suy ngẫm một hồi mới nói: “Tôi biết cậu hận Andrew Keith thấu xương, hắn gần đây đã ra tù…”
“Xin nói trọng điểm.”
“… Được, Andrew Keith dính líu đến vụ án … giết người hàng loạt, cảnh sát đang muốn truy bắt hắn, có một cảnh sát sau khi tiếp cận hắn thì mất tích, chúng tôi ở hiện trường phát hiện… Có người đột nhập ngoài ý muốn.” Oscar cẩn thận lựa chọn ngôn từ, một bên chú ý biểu hiện Arthur một bên nói: “Hắn đến giết Andrew, rất có thể là một sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-bach-tham-uyen/1332336/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.