“Thưởng thức bữa sáng vui vẻ chứ?”
Thanh âm Andrew phá vỡ vẻ lặng im trong phòng.
Ánh mắt Allen khôi phục sự điềm tĩnh, rất nhanh một lần nữa kéo bản thân về với thực tại.
“Tên biến thái chỉ có nửa thân dưới lại đến rồi.”
Hắn biết Andrew không nghe thấy hắn nói, vì vậy không chút kiêng kỵ từ ngữ của mình.
“Allen, tốt nhất ngươi nên rõ, đưa thức ăn và thuốc cho ngươi, không phải để các ngươi ở trong này lưỡng tình tương duyệt, ta thỏa mãn yêu cầu của ngươi, tiếp theo phải nhận được thù lao của ta.”
Allen mặc kệ gã, điều này hiển nhiên chọc giận Andrew, gã bắt đầu gắt gỏng trong bộ đàm: “Tới đây nói chuyện với ta, thứ đê tiện, ta đếm đến ba ngươi vẫn còn ở đó, ta sẽ nổ banh xác ngươi.”
“Một… hai…”
Allen đặt bát canh xuống, đến bên cửa ấn vào bộ đàm: “Có việc gì sai bảo, ngài Andrew Keith.”
“Tốt lắm, ngươi đã cứu một mạng của mình.” Andrew hỏi: “Ngươi ăn no rồi chứ?”
“Rất no.”
“Vậy thể lực của ngươi cũng đã sung mãn rồi chứ?”
“Đúng thế.”
“Tiếp theo nên làm gì?”
“Tiếp theo ta nên làm một giấc, máu của ta đều dồn xuống dạ dày giúp tiêu hóa, bây giờ ta cảm thấy đầu óc choáng váng, cho nên định ngủ một giấc.”
“Rầm” một tiếng, trong bộ đàm truyền đến âm thanh vang dội, Andrew dùng nắm đấm nện xuống bàn, thanh âm kiềm nén lửa giận ở bên kia nói: “Ta không thích bị người khác bỡn cợt, nghe rõ chưa, trừ khi ngươi làm tình làm đến bất tỉnh, bằng không đừng mong ngủ yên, còn nữa, ngươi nắm được điểm đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-bach-tham-uyen/1332332/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.