Allen biết gã không nói đùa, hắn giành được chút lợi ích nho nhỏ, còn Andrew không thể lùi bước hơn nữa.
“Quả thực rành mạch dễ hiểu, được thôi.” Allen buông tay khỏi nút nói của bộ đàm, giơ tay lùi về sau, lùi đến bên tường.
____
Oscar dùng tay xoa thái dương, hắn cảm giác đầu đau buốt, ngay cả tiếng gõ cửa liên hồi cũng không nghe thấy.
Khi Ashley rón rén đặt cà phê trước mặt hắn, Oscar mới phát giác cô đã vào.
“À, cảm ơn, đúng lúc anh đang cần một cốc cà phê.”
“Em thấy là anh cần phải nghỉ ngơi.”
“Anh rất muốn, nhưng anh không thể.”
“Tại sao không?”
Ashley nhìn gương mặt hốc hác của hắn khuyên nhủ: “Con người cần phải nghỉ ngơi, anh không thể cứ như vậy, cai rượu rất tốt, nhưng anh không thể xem cà phê như chất kích thích được, Oscar, anh gần như cả tuần nay đã không ngủ rồi, hầu như cũng không tan ca, hôm sau em đến đều thấy anh gục trên bàn.”
“Ashley, em có thể ra ngoài được không? Anh muốn xem tư liệu này lần nữa, biết đâu có thể phát hiện được manh mối có lợi nào đó.”
“Anh đã xem nhiều lần lắm rồi, em không nghĩ anh còn có thể nhìn ra được gì từ trong đó.”
“Anh đang làm việc, Ashley.”
Hắn vừa nói vừa lật hồ sơ trong tay, khuỷu tay đụng đổ chiếc cốc trên bàn, cà phê đen nồng đậm nháy mắt tràn lan khắp bàn, thấm ướt hơn phân nửa hồ sơ.
“Chết tiệt…”
Oscar luống cuống cứu vớt đống tài liệu bị dính nước, rồi đột nhiên lại ném toàn bộ chúng xuống bàn.
“Mẹ nó chết tiệt!!”
Chộp lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-bach-tham-uyen/1332330/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.