Allen cảm giác cánh tay một trận tê dại, hắn đã trần truồng quỳ trên mặt đất gần ba tiếng đồng hồ, đầu gối tiếp xúc mặt đất lạnh lẽo thừa nhận sức nặng toàn thân trong thời gian dài mà trở nên đặc biệt đau nhức.
Hắn không ngừng suy nghĩ các cách có thể khiến mình thoát thân, nhưng tất cả đều bị hiện thực nghiệt ngã bác bỏ. Không có công cụ, thậm chí ngay cả động một ngón tay cũng rất khó khăn, hai tên kia dù không phải tội phạm tài ba gì, nhưng đối với việc cầm tù này ngược lại làm rất hoàn mỹ.
Allen cuối cùng vứt bỏ ý nghĩ trốn thoát khi Andrew và Donald không có ở đây, bắt đầu nghiêm túc suy tính hoàn cảnh xung quanh, nhằm lúc có được chút hành động tự do chiếm được phần nào lợi thế địa hình giải thoát chính mình.
“Ta thề nhất định phải để lại hai trăm phát đạn lên người hai tên khốn nạn các ngươi, ngay cả pháp y cũng không muốn khám nghiệm các ngươi.”
Allen ngả đầu ra sau, muốn để mình dễ chịu một chút, bầu trời bên ngoài cửa sổ nhỏ hẹp vẫn xanh thẳm như thế, nhưng không ai biết dưới vùng trời trong xanh kia sẽ xảy ra chuyện kinh khủng gì.
Ngay lúc đó, hắn chợt cảm thấy dường như mình nghe thấy âm thanh kêu gào nào đó, bất quá Allen không khẳng định lắm có phải mình thực sự nghe thấy không, cũng có thể đó chỉ là ảo giác của hắn, đơn độc một mình luôn dễ sản sinh ảo giác.
Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, không hiểu tại sao, chợt cảm thấy loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-bach-tham-uyen/1332327/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.