Mike tỉnh dậy trên sàn nhà. 
Hai tay bị trói chặt đằng sau, chân cũng bị trói gô, áo chống đạn và áo khoác đã chẳng thấy đâu, chỉ còn lại một chiếc áo thun tay ngắn. 
Mặt sàn lạnh như băng phủ đầy tro bụi, gò má đau nhói, dạ dày co thắt, trước mắt chao đảo dần hiện ra vài bóng người. Những người này chia thành từng tốp ngồi vây xung quanh, có người đùa giỡn vũ khí trên rương, có người dựa vào tường gật gù, những người còn lại thì thấp giọng trò chuyện với nhau. 
Phát hiện Mike tỉnh lại, một tên lùn nhảy xuống khỏi rương gỗ, đi đến đá vào vai anh. Mike vừa mới ngồi dậy, đã bị đá ngã lăn ra đất. Đối phương cảm thấy như là trò đùa thú vị, dùng thứ tiếng Anh gượng gạo nói: “Đứng lên.” 
Mike dùng bả vai gượng thẳng người, xương cốt toàn thân đều vang lên tiếng răng rắc, giày của đối phương lại đạp thẳng xuống ngực anh: “Mày là người Mỹ, quốc gia của mày sẽ trả bao nhiêu tiền đây? Một trăm vạn? Năm trăm vạn? Có phải mỗi người Mỹ đều rất đáng giá không?” 
Mike nhìn gã, những kẻ khác đã bắt đầu sáp lại. 
“Bọn họ sẽ không đưa đồng tiền nào cả, chính phủ sẽ không thỏa hiệp với phần tử khủng bố.” 
“Bọn tao là phần tử khủng bố. Bọn tao nên quay hẳn một đoạn video thằng nhãi Mỹ khóc hu hu gửi cho tổng thống chứ?” 
Cả đám động thủ trói Mike vào trên ghế, sợi dây thừng trói tay Mike vào thành ghế. Mike cảm giác cổ tay căng cứng, tim đập thình thịch, anh phát hiện cái ghế này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-bach-tham-uyen-4-am-ky/33759/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.