Sáng hôm sau, Hạ Tố Vy sau khi dùng bữa sáng cùng các con xong liền chuẩn bị đồ để ra ngoài. Không biết trùng hợp hay vô tình mà Tề Bạch cũng mở cửa ra ngoài cùng lúc với cô, mấy đứa nhỏ lon ton theo cô tới cửa nhìn thấy anh thì rất ngạc nhiên xong lại hí hửng vui mừng.
- A! Chú Bạch, hóa ra chú là hàng xóm kế bên nhà tụi cháu hả?
Nhị bảo, Tam bảo vừa nhìn thấy anh thì la lên rồi chạy tới. Tề Bạch vừa đóng cửa thì liền ngồi xuống ngang mặt tụi nhỏ. Cười vui vẻ nói.
- Chú ở bên cạnh nhà các con, có vui khi chú ở gần các con không?
- Đương nhiên là vui ạ. Vậy ngày nào tụi con cũng được chơi với chú rồi.
Chơi cùng chỉ là lý do mà thôi, mục đích chính là để mẹ và chú gặp nhau nhiều hơn. Sau này lâu dần chắc chắn sẽ yêu nhau, rồi kết hôn. Như vậy mẹ sẽ không còn một mình nữa rồi.
- Vậy chú bây giờ chơi với tụi cháu đi.
- Không được rồi, chú phải đưa mẹ các con đi xem trường.
Tề Bạch vẻ mặt khác tiếc nuối. Nhưng tụi nhỏ thì lại không để ý đến vẻ mặt của anh mà chỉ tập trung vào câu nói vừa rồi của anh. Ánh mắt như phát hiện ra điều gì đó thú vị nhìn về phía Hạ Tố Vy.
- Hóa ra là mẹ và chú đi riêng với nhau nha. 2 người định đi hẹn hò chứ gì?
- Đừng có nói bậy. Mẹ và chú chỉ đi xem trường cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-ao-cuoi-nu-than/2448078/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.