Đường Nguyễn Nguyễn nghe xong liền mỉm cười, nói: “Được, vậy để tẩu làm cơm ống tre cho mọi người cùng ăn. như vậy cũng có thể chơi lâu một chút rồi mới trở về.”
Tần Tu Dao âm thầm cao hứng. Tuy nàng nguyện ý đi vì lời hẹn với Mạc Lâm, nhưng cô nam quả nữ nên sợ sẽ có chút xấu hổ, nếu có ca ca và tẩu tẩu cùng đi thì thật tốt biết bao.
Tần Tu Dao cùng hai người tán gẫu vài câu rồi trở về trước. Tần Tu Viễn đi tới, hắn nói: “Ta phải vào cung một chuyến rồi về đón nàng, sau đó chúng ta cùng đi đến rừng trúc.”
Đường Nguyễn Nguyễn sửng sốt đáp lại: “Chàng đi xử lý chuyện hôm qua sao?”
Tần Tu Viễn gật gật đầu: “Không cần lo lắng, ta tự có sắp xếp.”
Hắn vươn tay chạm lên vành tai Đường Nguyễn Nguyễn, sau đó thuận thế ôm lấy gáy nàng lén hôn trộm một chút hương thơm trên người nàng. Đường Nguyễn Nguyễn đỏ mặt, trừng mắt nhìn hắn một cái, nàng nói: “Cẩn thận đừng để cho người ta nhìn thấy!”
Tần Tu Viễn cười khẽ một chút: “Ta lại muốn mọi người nhìn thấy.”
Đường Nguyễn Nguyễn đưa tay chọc hắn, nàng nói: “Mau đi!”
Tần Tu Viễn xoay người đi ra khỏi bếp nhỏ thì thấy Tần Trung đã đứng ngoài cửa. Hai người cùng nhau ra khỏi phủ, Tần Tu Viễn nói: “Tấu chương hôm qua ta dặn dò ngươi đã đưa đến Ngự Thư Phòng chưa?”
Tần Trung đáp: “Đã đưa tới rồi, chắc hẳn là sáng nay Hoàng thượng sẽ nhìn thấy.”
Tần Tu Viễn mỉm cười, nói: “Màn kịch hay chuẩn bị bắt đầu rồi.”
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-an-vat-cua-phu-nhan-nha-tuong-quan/872824/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.