Tường cung đỏ rực rỡ, dài vô tận, một chiếc xe ngựa chậm rãi từ cửa cung chạy ra, bên trong có mẫu tử Phương phu nhân. Phương phu nhân lộ ra vẻ mặt vui mừng, nói: “Ngươi xem, ta nói trưởng tỷ ngươi sẽ không ngồi yên bỏ mặc đâu!”
Phương Quyền bĩu môi nói: “Mẫu thân đừng cao hứng quá sớm, còn không biết trưởng tỷ sẽ tìm cho con một nữ tử như thế nào.”
Phương phu nhân nói: “Nếu như Trưởng tỷ ngươi có thể đáp ứng thì tất nhiên sẽ không chọn sai người cho ngươi, làm sao nàng có thể tự đánh vào mặt mình như vậy?”
Phương Quyền nói: “Không chừng có thể như vậy đấy, trưởng tỷ lại không thích con, sao lại để ý đến chuyện của con đây? Hơn nữa, nếu nàng coi trọng hôn sự của con như vậy thì vì sao không tự mình đến mà lại để cho Âm quý nhân đến nói với chúng ta? Ngay cả mặt cũng không thấy, đúng là không để người vào mắt!”
Phương phu nhân suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy có vài phần đạo lý, nhưng nàng vẫn ôm kỳ vọng thật lớn, nói: “Âm quý nhân đối với chúng ta ôn hòa khách khí, có thể thấy được là để tâm đến mặt mũi trưởng tỷ ngươi, nếu nàng nói trưởng tỷ ngươi nhờ nàng đến hỗ trợ vậy thì chúng ta cứ nghe nàng là được… Lỡ như có điều không thích hợp thì nói với trưởng tỷ của ngươi sau.”
Phương Quyền đành phải đáp: “Vậy được… Hy vọng đừng là nữ tử xấu xí…”
Phương phu nhân thấy mặt hắn có chút mệt mỏi, nói: “Mấy ngày nay ngươi đừng ra ngoài chạy loạn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-an-vat-cua-phu-nhan-nha-tuong-quan/872811/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.