Trong sương phòng nhỏ hẹp nhất thời yên tĩnh, chỉ lưu lại tiếng rót trà rửa chén rầm rầm bên ngoài. Sắc mặt Đường Doanh Doanh ngưng trọng, nàng ta có chút bất an. Một lát sau, Đường Doanh Doanh ngước mắt lên, nhìn thẳng vào Lưu Thực: “Lưu bá bá muốn gì? Chỉ cần Doanh Doanh có thể làm được… Doanh Doanh nhất định sẽ cố gắng hết sức.”
Ở trước mặt Lưu Thực, Đường Doanh Doanh không dám thở mạnh, không biết vì sao mà nàng ta luôn có một loại cảm giác áp bách. Lưu Thực nâng chén trà lên, nhấp một ngụm, hắn thoải mái nói: “Doanh Doanh không cần sợ hãi, việc này đối với người khác rất khó nhưng đối với con thì dễ dàng vô cùng.”
Đường Doanh Doanh có chút nghi hoặc, Lưu Thực buông chén trà xuống, hắn tập trung nhìn nàng ta, ánh mắt thâm sâu, ngữ khí lại bình tĩnh: “Con hãy đi đến phủ Trấn Quốc tướng quân một chuyến, lấy Hổ Phù của Tần Tu Viễn về.”
Đường Doanh Doanh giật mình, kinh ngạc nói: “Hổ Phù? Lấy trộm Hổ Phù của tướng quân là tử tội!”
Mặc dù nàng ta là nữ tử khuê các nhưng cũng biết Hổ Phù liên quan đến việc xã tắc an ổn, nếu như mưu toan đánh chủ ý lên Hổ Phù thì nhất định chỉ có một con đường chết. Lưu Thực ôn hòa cười cười: “Không sai. Thế nhưng, mất Hổ Phù cũng là tử tội.”
Hắn nói chuyện này nhưng lại giống như đang cùng Đường Doanh Doanh tán gẫu về việc trong nhà, trạng thái hết sức thư giãn. Đường Doanh Doanh ngây ngẩn cả người, nàng ta ngây ngốc hỏi: “Lưu bá bá… Vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-an-vat-cua-phu-nhan-nha-tuong-quan/872796/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.