11.11.2021
Người dịch: Autumnnolove
---
Đường Nguyễn Nguyễn cười cười không nói gì, nàng cẩn thận rót nước sốt socola vào trong chén rượu. Dung tích của chén rượu này chỉ cỡ ngón tay cái, một muỗng nhỏ socola là vừa vặn đầy chén.
Thải Vi suy nghĩ một hồi mới dám nói: "Tiểu thư hẳn là lấy ly rượu làm khuôn đúc chăng? Có phải là phải chờ lạnh mới có thể ăn không?"
Đường Nguyễn Nguyễn liếc nhìn nàng ấy một cái, cười nói: "Thông minh!"
Thải Vi không khỏi cao hứng, vẻ mặt trông chờ nhìn một loạt chén rượu đang được bày ra.
Thời tiết đầu mùa xuân, qua buổi trưa liền có chút lạnh lẽo, socola trong chén rượu cũng nhanh chóng đông đặc.
Đường Nguyễn Nguyễn nhè nhẹ lắc một chén rượu trong đó, nói: "Chờ đến buổi tối hẳn là có thể ăn."
Nàng hạ quyết tâm, nếu socola làm thành công, sáng mai liền đưa qua cho mẫu thân, hi vọng bà ấy có thể nuốt trôi.
--Người dịch: Autumnnolove--
Bên trong quân doanh, Tần Tu Viễn đang đứng trước sa bàn*, một mình tính toán.
(*) - 沙盘: một thuật ngữ chuyên môn chỉ đến một vị trí, một mô hình thu nhỏ về một đối tượng chủ thể nào đó nhằm phục vụ cho việc tìm hiểu, nghiên cứu...Trong tình huống này, sa bàn là bản đồ trận địa.
"Tướng quân!". Một thanh âm tục tằn quen thuộc vang lên, Tần Tu Viễn ngẩng đầu nhìn, lại là Tần Dũng.
"Thương thế hồi phục rồi sao?". Khóe miệng Tần Tu Viễn hơi câu, tiểu tử này xương cốt vẫn còn rất cứng cáp.
Một nét bối rối xuất hiện trên khuôn mặt chất phác của Tần Dũng: "Không có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-an-vat-cua-phu-nhan-nha-tuong-quan/872746/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.