Thẩm Mỹ nhân mang thai hoàng tự đáng lẽ phải vui mừng lại nắm chặt vạt áo của ta, khóc lóc quỳ xuống không chịu đứng dậy:
"Xin Quý phi nương nương ban cho nô tỳ một bát thuốc phá thai. Nô tỳ đã có người trong lòng, chỉ còn hai năm nữa là có thể rời cung thành thân..."
Nàng ấy như phát điên, liên tục dập đầu xuống đất. Nỗi đau đớn tan nát như tiếng kêu thảm thiết của dã thú đã cùng đường. Nhưng mưu hại hoàng tự sẽ bị tru di cửu tộc. Người trong thâm cung, làm sao còn được sống vì bản thân. Chỉ là ôm chút hy vọng mong manh vì người ngoài cung kia, cầm cự được ngày nào hay ngày đó.
Hồi lâu sau, bàn tay đang nắm chặt vạt váy của ta mới từ từ buông ra.
Nàng ấy đứng dậy trong im lặng, để cung nhân trang điểm chải chuốt, thay cho một bộ cung trang lộng lẫy, như thể đã nghe theo lời khuyên, hoặc như đã chấp nhận số phận.
Sau khi Thẩm Mỹ nhân có thai, Hoàng đế đặc biệt dặn dò cung nhân:
Tuyệt đối không cho phép một con chim nào bay vào Phượng Cẩm cung.
Hắn ta thực sự đã sợ hãi. Hắn ta hứa với Hoàng hậu một đời một kiếp một đôi ngươi, nhưng vì giang sơn xã tắc mà phải thất hứa.
Hắn ta hứa với Hoàng hậu tiêu phòng chuyên sủng, tình ý chung trinh, nhưng lại không kiềm chế được bản thân, cưỡng đoạt sự trong sạch của cung nữ.
Dù Cố Hoàng hậu xuất thân từ Định Châu xa xôi, lớn lên ở thôn quê nhưng tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiec-thay-minh-chau-phu-bui-tran/3736658/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.