Năm ta vào cung mới chỉ mười sáu tuổi, kinh thành cổ kính vừa đón cơn tuyết đầu tiên của mùa đông. Đội nghi trượng hoàng gia rầm rộ, xuất phát từ Thẩm phủ trâm anh nhiều đời. Cho đến khi kiệu vào đến cửa Tây thành cung, tiếng lễ nhạc vang trời mới đột ngột dừng lại.
Vị công công lớn tuổi cung kính nói:
"Bệ hạ lo rằng lễ phong phi sẽ khiến Hoàng hậu nương nương đau lòng, vậy nên cố ý không cho phép rình rang."
Hoàng đế cực kỳ yêu Hoàng hậu, đây là chuyện cả kinh thành đều biết. Tất nhiên cung nhân cũng không cần phải che giấu chuyện này.
Nghĩ lại cũng đúng, nếu không phải Đế Hậu tình thâm, làm sao Hoàng đế lại chọn đi chọn lại giữa bao nhiêu quý nữ danh môn, phong ta làm Quý phi, rước ta vào cung. Chỉ vì Hoàng hậu Cố Trăn Trăn mà hắn ta không màng tất cả để cưới về là một nữ tử cửa nhỏ gia thế lụn bại, không hiểu quy củ trong cung. Vào cung chỉ ba tháng đã nhiều lần gây ra trò cười, khiến triều đình chỉ trích.
Hắn ta quá cần một nữ tử thế gia biết lễ nghĩa, biết tiến thoái để giúp che đậy sự hoang đường của Hoàng hậu.
Phụ thân ta là đại nho đương triều Thẩm Huyền, cả đời viết sách dạy học, gia phong nghiêm cẩn. Là hòn ngọc quý được phụ thân một tay nuôi dưỡng, người người khen ta huệ chất lan tâm, trang nhã đoan trang, mỗi cử chỉ hành động đều là khuôn mẫu của quý nữ thế gia. Một Thẩm Vân Niệm như vậy, tất nhiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiec-thay-minh-chau-phu-bui-tran/3736656/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.