Tạ Diễm mơ một giấc mơ.
Trong mơ, một giọng nói bảo chàng: “Kiếp trước ngươi yêu nàng ấy, nàng ấy không yêu ngươi. Ngươi theo đuổi nàng ấy khổ sở mà không được, cam tâm tình nguyện tự cắt đường sống của mình cầu kiếp sau tu thành chính quả với nàng ấy. Trời xanh chỉ cho ngươi một cơ hội nữa thôi, nếu ngươi không thể giữ nàng ấy lại, thì từ đây nàng ấy và ngươi sẽ trở thành người dưng.”
Chàng nhớ tới kiếp trước của họ.
Khi đó mưa rơi tí tách, chàng đứng trong màn mưa, quần áo ướt đẫm, bất lực nói với nàng: “Tại sao nàng lại không chịu liếc mắt nhìn ta tử tế lấy một lần…… Chỉ cần nàng liếc nhìn ta một cái…… Liếc mắt một cái thôi cũng được……”
Đôi mắt xinh đẹp của nàng chất chứa cơn giận: “Điện hạ, ta không thích huynh, huynh cũng biết rồi. Nếu không phải điện hạ xen vào gây khó dễ, thì ta đã gả cho Mộ Tranh từ lâu, làm gì đến nỗi phải chờ tới bây giờ.”
Chàng vô cùng đau đớn trông theo bóng dáng quyết đoán rời xa của nàng, chỉ hận kiếp này chàng và nàng không có duyên phận.
Nhưng chàng vẫn không cam lòng, nhiều lần gặp mặt Hoàng đế cầu xin thánh chỉ tứ hôn, nói bản thân chàng nguyện đi tới nơi xa với A Trì, sống bên nhau suốt nửa đời. Hoàng đế vài lần muốn nói lại thôi, chung quy vẫn không đồng ý.
Chàng lại không biết, A Trì đã vướng đại nạn xuống đầu, không còn đường nào để đi nữa.
Chẳng mấy ngày sau, nhà họ Tả phải kê biên tài sản vì án phản nghịch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiec-ngay-xuan/451915/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.