Ngày 20 tháng Năm, khoảng 19 giờ 5 phút, trong chiếc minivan của công ty Thương mại Năng lượng Hằng Vĩnh.
Sau khi mọi người đã chui vào xe của công ty Đới Thế Vĩnh, Na Lan nói, “Ai có thể giải thích hộ tôi không?”
“Có gì phải giải thích nữa?” Tạ Nhất Bân cố cười ra vẻ lạnh lùng nhưng giọng run run đã khiến anh bại lộ, chưa đạt đến “trình độ máu lạnh”. “Muốn gì được nấy, mẹ khỉ, các người độc địa quá! Na Lan, tất cả nằm trong tiên liệu của chị chứ gì?”
“Tôi là Na Lan chứ đâu phải Gia Cát Lan, tiên liệu của tôi cái gì chứ? Tôi làm sao biết sẽ có kẻ bỏ mạng?” Na Lan kêu lên một cách khác thường.
Ngồi bên cạnh lái xe, Đới Thế Vĩnh tỉnh bơ ngoảnh lại, “Thoạt đầu chúng tôi không tính được hai kẻ phải chết, thật thế!”
Na Lan nói, “Tôi biết, mọi người chỉ dự tính một kẻ thiệt mạng. Còn gã cơ bắp kia hôm nay đen đủi vì bị Lương Tiểu Đồng điều đi. Đúng không?”
Tạ Nhất Bân tiếp tục nói chung chung, “Chứ còn gì! Có khi nào cô nhầm đâu!”
Na Lan định căn vặn: anh làm sao thế? Tôi đâu có giết người khiến anh hoảng sợ đến nỗi phải kêu cả đôi vợ chồng già hàng xóm sang cứu? Nhưng cô rất hiểu tâm trạng hậm hực của anh ta, tự nhiên bị cô lôi kéo vào cuộc điều tra vừa kích thích vừa đẫm máu này, nhất là hôm nay bảo anh ta làm kỳ đà cản mũi Kim Thạc, cuối cùng lại thành đến Đại Kim Sa chứng kiến vụ hung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiec-bao-thu/2794273/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.