Ngày 20 tháng Năm, khoảng 16 giờ 40 phút, tại ngõ Phủ Tùng - Dư Trinh Lý.
“Không ai trong các vị nhìn thấy ông già đó à?” Ba Du Sinh hỏi.
Mọi người ở đại sảnh bàn bạc và nhất trí che giấu hành vi của Lý Vạn Tường xong xuôi, tình trạng trở lại như thời điểm tên cướp B và C bỏ ra ngoài rồi, thì bỗng có tiếng bước chân, một ông già xuất hiện.
Na Lan nói, “Em đương nhiên không biết ông ta, em cũng không kịp nhìn vẻ mặt của tất cả mọi người, nhưng nghe họ xôn xao phía sau thì nhận ra có một người biết ông ta, còn lại thì không biết.”
Ba Du Sinh, “Đúng! Gói thuốc nổ thứ hai.”
“Tiếc rằng lúc đó em đã nhảy xuống lầu nên không nhìn thấy người quăng gói thuốc nổ. Chắc chắn phải có ai đó nhìn thấy, nhưng họ không nói ra.” Na Lan nói.
“Cũng như cô và mọi người không nói ra Lý Vạn Tường!”
Na Lan gượng cười, “Thì em đang nói đây còn gì?” Thấy Ba Du Sinh tủm tỉm, cô bèn làm ra vẻ vừa nhớ ra, “… à, còn có Quách Tử Phóng.”
“Tôi cho rằng cô đã sớm đoán ra rồi.” Ba Du Sinh hơi nghĩ ngợi, rồi hỏi, “Mọi người không ai biết tên ông già à?”
Na Lan lắc đầu, “Vì sự việc xảy ra quá nhanh!”
Ngày 18 tháng Năm, tại đại sảnh lầu chính Tiêu Tương, hiện trường vụ án.
Ông già từ dưới nhà đi lên tên là Hồng Hán Hữu, lúc tới tầng hai hội quán Tiêu Tương, ông cảm thấy mọi việc xảy ra hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiec-bao-thu/2794266/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.