“Sau đó thì sao? Nàng hỏi, đèn xe mờ nhạt chiếu trên khuôn mặt nàng, không chỉ quyến rũ mà còn mềm mại, mông lung.
Ánh mắt có điểm thông tỏ, không ngờ Hà Vĩnh Tình cùng ca ca của anh lại còn có một đoạn chuyện xưa như vậy, có chút tương đồng khẽ gợi lên trong lòng nàng những kỉ niệm của mổi tình đầu đã chôn sâu, trong lòng có chút xót xa, rất nhẹ thôi nhưng không bỏ đi được.
Nhận thấy sự thất thần của nàng, anh bất giác mỉm cười thật nhẹ, “Sau đó, chính là như bây giờ…” Trong nháy mắt anh đảo quanh tay lái đi vào tiểu khi, đèn xe rớt trên thảm lá rụng bên đường, phủ vàng cả mặt cỏ.
“Không thấy tiếc nuối sao?” Thanh mai trúc mã làm bạn đến khi trưởng thành, mối tình đầu ngọt ngào mơ mộng, môn đăng hộ đối, lại yêu không kiềm chế được, lẽ ra có thể nắm tay nhau đi đến cuối cùng, không có gì cản trở, lẽ ra mỗi đoạn tình cảm đều chắc chắn, làm sao có thể đang tươi đẹp như vậy lại vĩnh viễn chia lìa?
“Chuyện tình cảm người ngoài cuộc không thể hiểu rõ, có lẽ 2 người họ đã tìm thấy đáp án của chính mình, giống như ngày xưa, tương kính như tân.” Lại hoặc là, thời gian lặng lẽ trôi, người ta lặng lẽ trưởng thành rồi già đi, có rất nhiều thứ trở nên bất đồng, cuối cùng là đã chấm dứt, hay là đang ngủ đông chờ đợi, đáp án chỉ có họ mới biết được.
Trong xe thật ấm áp, ngoài trời bắt đầu lất phất mưa, nàng nhìn theo cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-y-keo-dai/2371012/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.