Trần Tân trở về phòng làm việc quen thuộc của mình. Tất cả đồ đạc đều vẫn nguyên như cũ. Những người quen trong công ty khi thấy anh không một ai tránh né mà còn hồ hởi tụ tập lại. Mấy cô gái ở bàn lễ tân cũng tới, hỏi thăm xem anh đã khỏe hơn chưa.
Xem ra Phó Diễn thông báo ra bên ngoài là anh vì ốm nên không thể đi làm.
Khó khăn lắm mới tiễn được mọi người trong phòng làm việc rời đi, Trần Tân ngồi lại trước máy tính, từ từ xử lý phần công việc tồn đọng hai tháng qua.
Quay về đúng quỹ đạo, Trần Tân không hề có chút nào là khó thích ứng. Tất cả đều rất tự nhiên, tự nhiên đến mức khi Phó Diễn trông thấy tách cà phê Trần Tân mang tới còn hơi nhíu mày nghi ngờ.
Phó Diễn rất hiếm khi tới công ty. Tuy nhiên, trong khoảng thời gian Trần Tân vắng mặt, hắn ngày nào cũng đi làm. Dù sao cũng cần một người trấn thủ công ty, không có Trần Tân thì Phó Diễn phải gánh vác. ngôn tình sủng
Trần Tân điều chỉnh sơ qua lịch trình buổi chiều rồi sau đó yên lặng chờ Phó Diễn sắp xếp. Phó Diễn cũng không làm khó Trần Tân, nghe xong thời gian lịch trình sau khi điều chỉnh thì cho anh ra ngoài.
Lúc Trần Tần về phòng làm việc, thuộc hạ đã chờ sẵn ở đó.
Thuộc hạ nhìn thấy chiếc vòng kim loại trên cổ anh, không hề để lộ biểu có điều muốn nói nhưng không dám hỏi như những đồng nghiệp khác. Thay vào đó, cậu ta lộ rõ sự tức giận, nhưng rồi rất nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tu/436736/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.