Cả phòng hội nghị lặng như tờ. Những vị cổ đông còn lại ngơ ngác nhìn nhau. Tất cả đều có thể nhận ra, đây là một màn “soán ngôi đoạt vị”.
Trần Tân cấu kết với chú Chung với ý đồ nâng đỡ đứa con riêng lên nắm quyền.
Cũng có không ít những thành viên lớn tuổi trong bang ủng hộ việc đạp Phó Diễn xuống, vì kể từ khi Phó Diễn lên nắm quyền, quyền lực trong tay bọn họ ngày càng bị hạn chế và đương nhiên cũng bớt kiếm chác được rất nhiều. Biết đâu đứa con riêng này lên cầm quyền, tình hình sẽ tốt đẹp hơn.
Phó Diễn bị ghim dưới họng súng, lừ lừ quét mắt qua từng người trong phòng họp.
“Các chú bác cũng nghĩ vậy sao?” Phó Diễn bình tĩnh hỏi, dường như không hề nhận ra tính mệnh mình đang nằm trong tay kẻ khác.
Tất cả những gì hắn từng tỏ ra khinh thường khi ở trước mặt Trần Tân, bao gồm mọi thứ của nhà họ Phó, đều sắp rơi vào tay của đứa con riêng. Phó Diễn lạnh lùng nhìn khuôn mặt của đứa con riêng kia, nghĩ thầm: So với hắn, chắc chú thích giạng chân với khuôn mặt này hơn.
Hắn đứng lên. Trần Tân lấy họng súng đè hắn lại: “Cậu tính làm gì? Ngồi xuống!”
Chú Chung bật cười: “Cậu Phó à, giờ cậu đã biết mình thất bại tới nhường rồi chứ hả. Ngay cả Trần Tân cũng nghe theo cậu thì xin hỏi còn ai trong bang phục cậu chứ?”
Phó Diễn: “Vậy nên mấy người phục thằng tạp chủng chẳng biết đào từ đâu ra này hả?”
Gã đàn ông kia nghe thấy lời nói chẳng chút nể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tu/436720/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.