Khi Trần Tân về tới nhà, việc đầu tiên là vào phòng tắm gột sạch mùi máu tanh trên người.
Lúc quay trở lại giường, Trần Tân nhìn thấy Phó Diễn vẫn đang ngủ mê mệt vì thuốc mê trong rượu, tuy cơ thể anh mệt mỏi nhưng tinh thần lại rất phấn chấn. Đã lâu lắm rồi anh không tự tay xử lý kẻ khác. Mười ngón tay bị chặt xuống kia sáng sớm mai sẽ được gửi tới nhà của những kẻ không yên phận, coi như quà gặp mặt.
Việc này có nghĩa sau này Trần Tân sẽ tới thăm hỏi từng người trong số bọn họ, tính sổ hết số nợ những ngày qua.
Phó Diễn dường như ngay cả trong giấc ngủ cũng cảm nhận được chuyển động của Trần Tân. Hắn cựa quậy trong vô thức, sau đó xoay người ôm lấy anh.
Khi ngủ, Phó Diễn luôn thích cuộn người lại. Thế nhưng nếu có Trần Tân bên cạnh, hắn sẽ theo bản năng mà dựa lại gần anh, ôm anh vào lòng.
Trần Tân ngủ khá nông giấc. Mỗi lần Phó Diễn ôm lấy anh, anh đều cảm nhận được. Cho dù là lúc giận dữ với Phó Diễn nhất thì Trần Tân vẫn cảm thấy hành động này rất dễ thương.
Lúc ngủ Phó Diễn rất nghe lời, không đối chọi, bắt bẻ từng lời từng câu của anh, cũng không nói những lời khó nghe.
Trần Tân ôm lại Phó Diễn, khẽ khàng vỗ lưng hắn, tựa như ngày bé mỗi lần anh dỗ Phó Diễn ngủ.
Từ khi Trần Tân trở lại, anh dần dần tiếp quản công việc công ty. Thế nhưng Phó Diễn không quay về trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tu/1987560/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.