Vân Mộc xoa xoa gương mặt bầm tím của mình, ngồi xuống ghế sofa, vừa xoa vừa gằn lên từng tiếng: " Do Trạch Thi Nhã chứ ai? ".
" Trạch Thi Nhã? Sao cô ta cũng ở đây? ". - Cô vào trong lấy hộp đựng thuốc ra, cô ngồi xuống cạnh anh, dùng tăm bông ấn lên vết thương trên má của anh.
" Xít…em nhẹ tay một chút có được không? " - mặc dù em gái anh ấn rất nhẹ nhưng do tác dụng của cồn gây xót khiến Vân Mộc không khỏi xuýt xoa.
Thấy anh than đau như vậy, Vân Khê dừng lại động tác nhưng không ngừng châm chọc anh, động tác xoa cũng cố gắng nhẹ đi: " Em có mạnh tay đâu chứ? ".
" Mà anh nói cho em biết đi, tại sao anh gặp Trạch Thi Nhã vậy? ".
" Anh cũng không biết tại sao cô ta ở đấy? Lúc thấy cô ta xuất hiện ở quán bar anh cũng rất bất ngờ, anh cố tình lảng tránh để cô ta không phát hiện ra anh rồi nhưng đâu ngờ cô ta mắt tinh như thế, còn gọi anh lại, bắt anh rót rượu cho cô ta ".
" Rồi sao nữa? ".
" Hừ, anh phải cố nhịn rót rượu cho cô ta đấy, cô ta nhìn anh bằng ánh mắt khinh thường thì thôi đi, đã thế ở trước mặt bao nhiêu người vu oan giá hoạ anh trộm đồ cô ta nữa chứ, thành ra anh ra nông nỗi này đây! ".
" Hả? Sao cô ta dám làm vậy chứ? ".
" Bỏ đi! " - Anh tiện tay cầm lấy gương trên bàn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tong-cuc-nguoc-vo-yeu/3554974/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.