Người phụ nữ nhìn cô bằng ánh mắt thù hằn, thậm chí hận không thể bóp cổ cô vậy?
" Cô còn dám đến đây? ".
Cô im lặng, không đáp lời.
" Tại cô, tất cả đều tại cô " - Văn Duệ lắc lắc bả vai của cô gào lên từng câu từng chữ: " Nếu như không phải tại cô thì A Khiêm sẽ chết, tất cả đều tại cô ".
Từng câu của cô ta như là vết do dâm thẳng vào trái tim cô. Đúng rồi, tất cả đều tại cô. Tại cô mà A Khiêm ra nông nỗi như ngày hôm nay.
" Tại sao? Tại sao A Khiêm phải bảo vệ cô hả? " Cô ta luôn coi Vân Khê là cái gai trong mắt, từ trước đến nay cô ta không ưa gì Vân Khê cả. Vì cái gì? Vì cái gì mà Từ Dã Khiêm luôn đi theo bảo vệ Vân Khê chứ?
Văn Duệ đẩy Vân Khê ra, rống giận quát: " Tôi không muốn gặp cô nữa, cô cút đi! ".
" Còn nữa " - Cô định rời đi rời đi thì Từ Tổng và Từ phu nhân đi đến nói: " Đây là nghĩa trang của nhà họ Từ tốt nhất cô đừng tới đây lần nào nữa, từ giờ trở đi Từ gia không còn chào đón cô nữa ".
Cô nghe vậy, cô biết Từ Tổng và Từ phu nhân bắt đầu ghét mình, người gây ra tội lỗi là cô, họ ghét cô cũng phải. Dù có biện mình cỡ nào, vẫn chỉ có vậy thôi. Cô khẽ quay sang nhìn bia mộ lần nữa, đây là cuối cùng. Có lẽ từ giờ trở đi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tong-cuc-nguoc-vo-yeu/2447750/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.