Cô tự trấn an bản thân mình rằng ăn đồ ăn vặt vào buổi tối sẽ không sao đâu. Cô ngước lên bầu trời đầy sao kia tự hỏi.
“Mẹ và anh đi đâu mà để lại mình con với bố thế này?”
Giờ này cô vẫn chưa biết là cả hai ông bà đã ly hôn và bà đã có người mới. Người cha tội nghiệp chỉ có thể nói với cô là mẹ đi công tác xa chưa về.
Đến đêm muộn cô mới dọn dẹp lại rồi đi lên phòng nằm ngủ. Tịch Nhan bắt đầu cảm thấy khó chịu ở bụng rồi cứ lăn lóc trên giường.
12 giờ đêm muộn Mộ Cố Trì mới trở về phòng. Hắn định nhẹ nhàng nằm ngủ ở ghế sofa nhưng lại nghe thấy tiếng rên rỉ của cô. Không định quan tâm nhưng lại bước tới bên giường xem xét.
Thấy cô ôm bụng khó chịu, trán lấm tấm mồ hôi. Giờ này cả nhà ai cũng ngủ hết còn mỗi anh và cô chưa ngủ.
“Này Tịch Nhan, em bị sao vậy?”
“Đau… Đau…”
Cô chảy nước mắt nhìn Mộ Cố Trì, không lẽ là thật hắn ta lại phải làm ba chăm sóc cho đứa con gái này.
Mộ Cố Trì không nói gì nhẹ nhàng đắp chăn cho cô rồi đi xuống nhà lấy thuốc. Mở tủ lạnh kiểm tra thì kem và snack đã vơi đi khá nhiều.
“Hoá ra là ăn kem, ăn vặt vào buổi tối à.”
Anh nhanh chóng lấy thuốc và nước mang lên cho cô. Mới đó mà đã bỏ chăn ra rồi, Cố Trì thở dài đến bên giường cho cô uống thuốc.
“Tịch Nhan, Tịch Nhan dậy uống thuốc đi nào.”
Đây là người con gái đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tieu-thu-co-nguoi-thuong-chua/223272/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.