Bên trong là những giọng nói đầy chua chát, tất cả đều đem một sự độc ác nghe mà rợn người. Người ta nói hổ dữ không ăn thịt con vậy mà ông ta vì người ngoài mà dám giết chết cả vợ con mình.
Nỗi hận thù của Kiều Anh lên đến cực điểm, nước mắt nóng hổi cứ rơi cứ rơi. Không thể che dấu được thiên hạ nữa, Tần lão gia không nói gì mặc kệ những lời giải thích của Tần Hy.
“Khôn… Không phải đây là âm thanh cắt ghép.”
Kiều Anh không tự chủ được nắm chặt vạt áo ông ta. Giọng nghẹn ngào run rẩy hỏi từng chữ.
“Tại sao? Hổ dữ không ăn thịt con mà ông lại…”
Không kịp phản ứng, dù gì Tần gia cũng đến ngày tàn. Dù có chết cũng phải kéo theo Kiều Anh.
Ông đè cô xuống liên tục tát cô đến mức máu chảy thành dòng. Tịch Nhan hoảng hốt ngăn lại, mọi người bên cạnh lại quay mặt đi coi như không nhìn thấy gì.
“Dừng lại, không được đánh cô ấy.”
Tịch Nhan cũng không kìm được mà nước mắt rơi xuống.
“Vì sao tao muốn giết mày với mẹ mày ư? Một con điếm như mẹ mày cũng dám làm chủ mẫu Tần gia sao? Là chúng mày ép tao, dù chết tao cũng kéo mày theo dọn đường.”
Tư Anh Khôi chạy vào thấy mẹ bị đánh sắc mặt cậu ta lạnh lại, khí thế không khác gì Tư Quân Cửu.
“Thả mẹ tôi ra.”
“Thằng nhóc mày là đứa nào?”
“Tôi nói thả mẹ tôi ra.”
“Anh Khôi…”
Không nhanh không chậm cậu bé đứng trước mặt nói ra những lời rợn sống lưng. Cậu bé dừng lại vài giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tieu-thu-co-nguoi-thuong-chua/1096430/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.