Tiêu ma đầu này đến đây từ bao giờ thế này? Để cậu ta ở đây sợ Mộ gia chó gà bay loạn hết cả lên.
“Tiểu… Tiểu thiếu gia…”
“Tiểu… Tiểu thiếu gia…”
Viễn Trình sợ hãi, không phải nói chứ cái hợp đồng của cậu ta bị cậu nhóc nhỏ bé này phá hỏng.
Trong khi đang bàn hợp đồng với Tư Quân Cửu thì nghe thuộc hạ báo tin rằng Tư Anh Khôi đã dẫn dụ Tần Kiều Anh đi cua trai thì cái bút trong tay anh ta chưa đến 1 giây đã gãy làm đôi, mặt thì đen lại. Đành trì hoãn lại một buổi rồi anh phải bay về trong đêm. Đúng là khổ không thể tả.
“A là chú sao?”
Anh Khôi nhận ra Viễn Trình, ánh mắt cậu bé chợt phát sáng như đã tìm được thứ gì đó. Cùng lúc đó Tịch Nhan cũng hậm hực bước ra ngoài.
Viễn Trình còn đang lơ ngơ không biết tránh thế nào thì vị cứu tinh xuất hiện.
“Oa Anh Khôi con đã lớn như vậy sao? Có muốn cùng mẹ đi chơi không?”
“Mẹ Tịch con nhớ mẹ lắm.”
Cậu bé vui vẻ xà vào lòng cô, chu môi thơm má Tịch Nhan. Cậu bé và cô rất hợp nhau, chỉ cần ở bên là không rời. Dính nhau đến nỗi mà cậu bé bỏ quên mẹ ruột của mình.
Đôi môi nhỏ nhướng chân nhỏ lên đặt một cái thơm cho cô. Mọi người thường gọi là tiểu ác ma nhưng mà cậu bé cũng ngoan đấy chứ đâu có nghịch đâu.
Viễn Trình lén lút đi ra chỗ khác tránh né Tịch Nhan và Tư Anh Khôi. Nếu như đi với hai người này chắc anh tự tử chết mất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tieu-thu-co-nguoi-thuong-chua/1096414/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.