“Cô là người phụ nữ bên…”
Đang định gọi thẳng tên Mộ Cố Trì thì chợt nhận ra những cái tát vừa nãy. Cùng lúc đó Vân Anh đi xuống, bộ dáng mệt mỏi.
Tịch Nhan đỡ bà xuống, thấy tình địch bà cũng không nói gì. Cô cảm giác đau xót thay mẹ chồng chỉ đơn giản là cô biết cảm giác ấy.
“Ông ơi có thể cho con 1 ly trà được không?”
Cô nói với quản gia, ông ta gật đầu rồi vào bếp chuẩn bị. Mộ quản gia năm nay cũng chập 70 tuổi rồi đấy chứ. Ông làm quản gia cho họ Mộ từ nhỏ đến giờ cũng chỉ hầu hạ cho gia chủ của Mộ Gia chưa từng phá luật.
Tú Quyên như bị sỉ nhục đứng một đống đấy cắn răng chịu đựng. Giờ làm sao tiểu tam có thể đấu với chính thất đây.
“Dì à? Sao dì không ngồi đi? À quên ghế này chỉ có chính thất mới dám ngồi thôi.”
Vân Anh bất ngờ, càng ngày miệng lưỡi của cô lại càng sắc bén. Một câu đánh trúng tâm đen của bà ta.
“Cô…”
“Cô là cái thá gì mà nói mẹ tôi như vậy chứ? Cũng chỉ là sủng vật của Mộ Cố Trì thôi mà…”
“Chát” cái tát khiến cô ta đau điếng người, Tú Thanh trợn tròn mắt nhìn Vân Anh. Ánh mắt bà lạnh lẽo đứng trước mặt cô ta.
“Vợ…”
Mộ Phong nghe thấy tiếng cãi nhau cũng chạy xuống cầu thang. Thấy vợ đánh người ta ông không khỏi thương xót cầm bàn tay bà lên xem xét.
Bà không nói gì trực tiếp đẩy Mộ Phong ra, khuôn mặt không hề có cảm xúc. Từ từ ngồi xuống ghế, bị vợ ghẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tieu-thu-co-nguoi-thuong-chua/1096404/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.