Anh nhàn hạ thưởng thức trà, hôm nay là ngày nghỉ khó trách lão cáo già Vương Giác lại đến đây sớm như vậy.
“Oh vậy sao? Ý kiến cũng không tồi, thường ngày thấy vợ tôi cũng cô đơn nên tôi chấp nhận cho con gái của Vương Tổng đây ở lại.”
Như sét đánh ngang tai Vương Thi, cô ta không thể nào tin nổi anh đã có vợ. Vương Giác cũng cứng miệng.
Cùng lúc đó từ trên lầu Tịch Nhan đi xuống, bộ áo ngủ rộng lớn của Mộ Cố Trì làm cô nhỏ bé đi hẳn. Tóc còn rối, mặt mũi còn chưa rửa, lại đi chân trần xuống nhà.
“Hửm? Dép đâu.”
Không để ý có khách Tịch Nhan xà vào lòng Mộ Cố Trì tay nhỏ ôm lấy eo anh. Anh không phản kháng để mặc cô ôm, cố gắng để cô thoải mái nhất.
“Quên rồi.”
Tịch Nhan rúc vào lòng Mộ Cố Trì nhắm mắt an tĩnh. Vương Thi không dám nhìn, ánh mắt chỉ đầy sự căm ghét cô.
Vương Giác nhận ra gì đó xoa hai bàn tay cười cười.
“Hoá ra đây là vợ Mộ Thiếu, tình cảm của hai người tốt thật đấy.”
“À xin lỗi Vương Tổng vợ tôi hơi trẻ con.”
Mộ Cố Trì dùng ánh mắt nhẹ nhàng dịu dàng xoa đầu cô tính tình khác hẳn khi đối mặt với bọn họ.
Tịch Nhan hờn dỗi cố gắng ôm chặt lấy Mộ Cố Trì. Vừa để xả cơn tức vừa muốn giữ chặt lấy anh.
Cố Trì nhìn xuống không tự chủ được mà bật cười. Không ngờ cô lại trẻ con như thế nhưng mà Mộ Cố Trì lại cảm thấy dễ chịu.
“Cái đó Mộ Tổng tôi có việc xin phép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tieu-thu-co-nguoi-thuong-chua/1096397/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.