Chương trước
Chương sau
“Ối giời con về thăm con dâu cũng được chứ sao. Mẹ cũng đâu cấm con đâu.”
Mộ Cố Trì bị đẩy ra rìa thì cười gượng. Tịch Nhan như nhớ ra gì đó phấn khích cầm tay Vân Anh.
“Cô có phải diễn viên nổi tiếng Vân Anh hay không ạ? Trông cô thật trẻ giống như mới tuổi 20 vậy đó.”
Mộ phu nhân cười cười khiêm tốn, bỗng bà nhận ra gì đó liền lườm Tịch Nhan.
“Ta là mẹ chồng của con đó, sao lại gọi ta là cô?”
“Đúng đó Tịch Nhan đây là mẹ chồng của cháu đó. Gọi mẹ đi.”
Tịch Nhan đỏ mặt ngại ngùng gọi hai tiếng mẹ chồng. Hai người phụ nữ có tuổi cười lớn thoả mãn.
Nói chung gia đình chồng cũng không tệ. Bà nội, bố chồng là doanh nhân thành đạt trong và ngoài Đô Thành. Mẹ chồng là diễn viên nổi tiếng, dành biết bao nhiêu giải thưởng cao quý trong nghề diễn. Chồng là một người đẹp trai, tài năng, kế thừa một gia tài kếch xù.
“Thôi đi vào ăn cơm không cháu dâu ta đói.”
Cả nhà 4 người cùng đi đến bàn ăn. Vừa đặt mông xuống thì Mộ Phong chạy vào hoảng hốt. Đây không phải ba chồng cô hay sao? Nghe nói dạo này nhiều công việc không có thời gian đi đâu cơ mà.

“Vân Anh sao về mà không báo anh đến đón. Lại còn mang hành lí sang nhà con trai nữa chứ.”
Mộ phu nhân vẻ mặt dỗi hờn, Khả Phương ngồi đầu bàn ho vài cái. Đến giờ Mộ lão gia mới chú ý.
“Mẹ…”
“Mẹ cái gì mày đến đây mày chỉ quan tâm vợ mày thôi à? Không nhìn thấy tao ngồi ngay trước mặt à?”
Lúc đó Cố Trì vẫn đang gắp thức ăn vào bát Tịch Nhan. Biết anh không ăn thịt mỡ anh cố ý lựa miếng thịt lạc rồi tách mỡ ra.
Mộ Phong thì bị bà nội giáo huấn cho một trận chỉ dám cúi đầu không dám nhìn thẳng lên.
Vừa nói xong ông ngẩng đầu lên thấy vợ cười khinh. Con trai thì không chào hỏi nói đỡ một câu nào.
“Cố Trì ba đến con cũng không chào hỏi một câu nào à?”
“Ủa ba đến rồi à? Vậy ăn cơm đi.”
“Ủa ba đến rồi à? Vậy ăn cơm đi.”
Mộ Cố Trì không thèm đoái hoài tới Mộ Phong làm ông tức giận. Còn anh vẫn chăm chú gắp thức ăn cho Tịch Nhan.

“Mày… Cái thằng oắt con này từ khi có vợ bỏ bê luôn cả ba mày.”
“Cái này… Thật ra con cũng học được từ ba thôi. Chẳng phải hồi nhỏ cũng vì nịnh mẹ mà ba bỏ con ở công viên à?”
“Tao xin lỗi rồi mày vẫn còn tính toán à?”
“Còn.”
Mộ Cố Trì và Mộ Phong cãi nhau, Tịch Nhan cười gượng định can ngăn mà bị bà nội Mộ và mẹ chồng cản lại.
“Không sao kệ ba con nhà nó đi.”
“Đúng đấy chúng ta ăn sáng đi.”
Cô cũng gật đầu, bát cháo vẫn còn nóng da cô lại mỏng nên vừa chạm tay vào đã phải rụt tay lại để lên tai.
Thấy vợ bị bỏng Cố Trì bỏ luôn cãi nhau mà cầm bát thổi cho vợ. Mới sáng sớm đã phải ăn cẩu lương làm ai nấy cũng ngại ngùng nhưng lại phấn khích vì tình cảm anh dành cho cô.
Mộ Phong cũng không vừa, quay sang lấy bát cháo của vợ mình mà thổi. Vân Anh cướp lại bày ra bộ mặt khinh bỉ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.