Viễn Trình bày tỏ sự bất mãn trên khuôn mặt rất rõ ràng. Lãn Nguyệt cắn răng chịu đựng, đây vốn không phải là không cho cô ta bước lên xe hay sao.
“Đây là bạn tôi. Anh thích ý kiến gì không?”
“Cô.”
Viễn Trình tức giận nhưng không dám đôi co với Tịch Nhan. Lãn Nguyệt thấy thời cơ đến giả bộ làm quen với anh ta.
“Xin chào, em là Lãn Nguyệt bạn thân của Tịch Nhan.”
“Xin lỗi, tôi không có em.”
Như một cái tát vào thẳng mặt Lãn Nguyệt làm cô ta chỉ có thể gượng cười. Trong lòng tức giận không thôi. Sau này cô ta trở thành thiếu phu nhân nhà họ Mộ rồi xem cô ta xử lý tên đáng ghét này thế nào.
Tịch Nhan bất mãn với thái độ của Viễn Trình, cô gào lên khó chịu.
“Này anh ăn nói kiểu gì vậy hả? Dám nói với bạn thân tôi vậy sao? Tên khó ưa này.”
“Cô mới khó ưa ý.”
Viễn Trình anh ta cũng không chịu vừa liền cãi lại cô. Lãn Nguyệt đứng bên cạnh liền giảng hoà.
Trên xe về nhà cô ta bày bộ mặt đáng thương nói.
“Tịch Nhan, tao đang bỏ nhà đi bụi giờ không có nơi nào để ở. Nhà họ Mộ rộng như vậy…”
“Được rồi, mày cứ đến đi.”
Tịch Nhan ngủi lòng thương, cô ta như vớ được vàng vì sắp được câu dẫn Mộ Cố Trì. Viễn Trình nhếch mép khinh bỉ cho sự ngây thơ của Tịch Nhan.
“Cảm ơn nha Tịch Nhan.”
“Cảm ơn nha Tịch Nhan.”
“Không có gì, mày là bạn thân tao mà.”
Lãn Nguyệt nở một nụ cười ác độc. Đến giờ Viễn Trình vẫn còn chưa hiểu tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tieu-thu-co-nguoi-thuong-chua/1096367/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.