Vừa mới vào văn phong đã thấy Tiểu Lý nhìn Lãnh Hán Hùng đi đến bên này, nhỏ giọng nói: “Vương Thi Ngữ lại đến sắp ở trong văn phòng anh được một ngày rồi.”
Lãnh Hán Hùng nhíu nhíu mày nói: “Làm sao lại không để cô ta đến phòng họp chờ tôi, văn phòng của tôi không cho phép người ngoài đi vào.”
“Tôi đã ngăn lại nhưng không được. Người phụ nữ kia rất lợi hại, tôi bảo Tiểu Vương đi cùng cô ta.”
“Được, tôi đi gặp cô ta.” Lãnh Hán Hùng vẫy tay một chút với Tiểu Lý: “Có tư liệu gì mới không, có thì mau sửa sang mang đến cho tôi.”
Đứng ở cửa Lãnh Hán Hùng thấy Vương Thi Ngữ ở trên sô pha. Vương Thi Ngữ hôm nay mặc một chiếc váy liền áo màu hồng nhạt làm cho da thịt trắng nõn, tóc cuốn lên tùy ý buông xuống cực kỳ giống búp bê Barbie. Tiểu Vương ngồi ở một bên đứng dậy gọi Lãnh Đội sau đó đi ra ngoài.
Vương Thi Ngữ lật tư liệu trong tay cũng không ngẩng đầu lệ nói: “Hoá ra Lãnh Đội đại danh đỉnh đỉnh cũng là người thích rình coi người khác.” Lãnh Hán Hùng đi vào ngồi bên cạnh Vương Thi Ngữ lơ đãng liếc mắt một cái. Vương Thi Ngữ ôm tư liệu ngồi xuống cạnh khác của sô pha, lạnh lùng nói: “Tôi không thích quá thân cận với đàn ông đặc biệt là người đàn ông cả người phát ra hương vị lưu manh.”
Lãnh Hán Hùng đứng thẳng eo, nói: “Vương đại luật sư hôm nay đến đây sẽ không chỉ muốn chứng minh tôi là lưu manh đi?”
Vương Thi Ngữ trừng mắt một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tieng-ca-tieu/975448/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.