Hơn sáu giờ sáng hôm sau, Tống Dao đang kiểm tra hành lý lần cuối cùng, bữa sáng cũng lười chuẩn bị, định một lát xuống dưới sẽ vào cửa hàng tiện lợi mua cái gì đó ăn, lại bất ngờ nhận được tin nhắn của Chu Phàm.
[Chu Phàm]: Còn ở nhà không?
[Tống Dao]: Còn, đang chuẩn bị đi đây.
[Chu Phàm]: Mở cửa ra đi.
Tống Dao đi mở cửa, kinh ngạc nhìn thấy Chu Phàm đang đứng trước cửa nhà mình, đưa một bọc đồ ăn sáng cho y, lúc nhận lấy vẫn còn nóng hổi.
Chu Phàm: "Để ăn trên đường đi."
Tống Dao cúi đầu nhìn, không ít loại, còn có một bịch sữa đậu nành, hơn nữa còn rất hợp với khẩu vị của y, chắc là do Chu Phàm sáng sớm đã đi mua rồi.
Chu Phàm gật đầu với y, "Đi đây, trên đường cẩn thận."
"Chu Phàm!" Tống Dao bất giác mở miệng gọi tên hắn, nhưng lại chẳng biết bản thân phải nói gì, cuối cùng chỉ đành phải nói, "Tạm biệt, tuần sau gặp lại."
Chu Phàm cười, quay người rời đi.
Cánh cửa đóng lại, Tống Dao ngơ ngác dựa lưng vào tường, nắm chặt bịch thức ăn sáng trong tay đến mức phát nóng, y nâng niu nó như nâng niu bảo bối, cảm xúc trong lòng không ngừng dâng tràn.
Đối với sự quan tâm hằng ngày và tỉ mỉ của Chu Phàm, Tống Dao thật sự không có một chút khả năng kháng cự nào.
Thời gian một tuần này trôi qua đặc biệt dài.
Khi trong lòng một người nảy sinh ý nghĩ này đối với thời gian, 99.9% chỉ có hai nguyên nhân---- người đó cực kỳ chán ghét những chuyện đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tich/933435/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.