Editor: Trang Lyn
Cuộc sống không có Dĩ Đồng, anh giống như mất đi tất cả. Là anh sai, mãi chần chừ, cho nên cuối cùng mới mất đi thứ trân quý nhất.
Vẻ mặt Tịch Âu Minh lộ vẻ hoảng hốt khi thấy dáng vẻ đau khổ của Tả Huyền Dạ, ánh mắt Tiêu Tiệp hơi ẩm ướt, có một số việc không phải cô có thể quyết định được, kết quả cuối cùng thế nào chỉ có Dĩ Đồng mới có thể quyết định, vì vậy nói: “Tôi chỉ biết cô ấy đi Anh, nhưng cụ thể đi đâu, tôi cũng không biết.”
Thấy Dĩ Đồng rời đi, làm cho Tả Huyền Dạ hoàn toàn nhận rõ tình cảm của mình. Trong lòng Tiêu Tiệp không thể nói rõ là vui vẻ hay đau buồn, có một số chuyện xảy ra chính là xảy ra, dù sau đó có bù đắp nhiều hơn nữa thì cũng vô ích. Nhưng mà, kết quả cuối cùng thế nào, ai cũng thể chắc chắn được.
Hơn nữa, cô cũng không có quyền quyết định thay bọn họ được. Những chuyện này, vẫn là để cho Dĩ Đồng tự mình giải quyết thôi.
“Anh nhìn em như thế làm gì?” Sau khi Tả Huyền Dạ đi, vẻ mặt Tịch Âu Minh nhìn cô rất lạ.
“Hóa ra em đã sớm biết cô ấy đi đâu, thậm chí giấu cả anh!” Vẻ mặt Tịch Âu Minh rất không tốt, giọng điệu có chút không vui. Anh cho rằng bọn họ là vợ chồng, nên chuyện gì cũng thẳng thắn với nhau.
“Nếu như nói cho anh biết, anh đã sớm nói cho Tả Huyền Dạ rồi, anh ta hại chị em em đau khổ như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-thieu-phuc-hac-ba-sung-vo/2470976/chuong-94-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.