Chương trước
Chương sau
Editor: Trang Lyn

Buổi sáng lúc đến công ty, Tiêu Tiệp liền cảm thấy được một cỗ hơi thở rất mãnh liệt, hơn nữa còn có liên quan đến cô. Dọc đường đi, không chỉ nhân viên, mà ngay cả dì quét dọn cũng liên tục liếc mắt nhìn cô.

Vừa vào khu vực làm việc của thư ký, Chu Diệp mắt đầy trái tim đã bay đến, vẻ mặt tươi cười rất kỳ lạ.

"Không ngờ động tác của cô lại nhanh thế, trong khoảng thời gian ngắn như vậy đã nắm được tổng giám đốc, Tiêu Tiệp tôi rất sùng bái cô!"

Nói xong còn làm bộ mặt si mê, làm cho Tiêu Tiệp không sao hiểu nổi.

"Đây, cái này là chứng cớ!" Vừa rồi hai tay vẫn trống không, nhưng lúc này không biết lấy ở đâu ra một tờ báo, hai tay cầm quơ quơ trước mắt cô.

Đập vào mắt Tiêu Tiệp đầu tiên là mấy chữ nổi bật:

—— Tổng giám đốc tập đoàn Lãnh Thị mang theo niềm vui mới đi chơi hộp đêm, thân thiết cản rượu cho cô.

Trong bài báo còn kèm theo mấy tấm hình, chụp không phải rất rõ, nhưng vẫn lộ rõ khuôn mặt đẹp trai của Lãnh Phong Thần, còn cô gái bên cạnh anh, thì chỉ lộ ra một bóng lưng yểu điệu.

Trong hình cô đang thân mật rót rượu cho Lãnh Phong Thần, mà ánh mắt Lãnh Phong Thần nhìn cô rất dịu dàng. Trong ánh đèn êm dịu càng mập mờ, nhìn cảnh này, rất làm cho người ta mơ mộng.

Nội dung khái quát bài báo như sau: Lãnh Thiếu người bên cạnh chưa bao giờ xuất hiện người đẹp, cuối cùng cũng có niềm vui, lúc đồng nghiệp mời rượu thì quan tâm cản rượu cho cô, rất cưng chiều, ghen chết người khác!

Đối với thân phận của cô, phóng viên còn chưa biết rõ, chỉ ngầm suy đoán, có lẽ là thiên kim nhà giàu nào đó, chỉ là hơi ít lộ mặt cho nên mọi người không biết.

"Mặc dù không chụp chính diện cô, nhưng mà hôm qua lúc cô và tổng giám đốc ra ngoài, không phải mặc bộ quần áo này sao? Mọi người trong công ty nhìn thấy rất rõ! Hơn nữa dáng vẻ này, bóng lưng xinh đẹp này, không phải cô thì còn ai?"

Không đợi Tiêu Tiệp mở miệng nói chuyện, Chu Diệp đã bôm bốp nói ra.

"Oa! Không ngờ tổng giám đốc lại là một người dịu dàng như thế, còn quan tâm giúp cô cản rượu! Cô thật lợi hại! Tiêu Tiệp, lần đầu tiên nhìn thấy sơ yếu lý lịch của cô, tôi đã biết cô không phải là một người bình thường, chắc chắn sẽ làm lên việc lớn. Cho nên mới vụng trộm điều cô đến, bây giờ nhìn lại quả nhiên là một lựa chọn sáng suốt! Cô xem, hiện tại không phải đúng sao? Ha ha, tôi thật sự quá thông minh, quá tài giỏi..."

"Tôi nói lúc đầu rõ phỏng vấn rõ ràng không phải là thư ký, lại bị phân đến khu vực thư ký, hóa ra là do cô ở sau lưng giở trò!" Tiêu Tiệp giả vờ tức giận, giọng nói âm trầm.

"Hỏng! Nói lỡ miệng!" Lúc này Chu Diệp lắm mồm mới tỉnh ngộ, đáng thương nói: "Tôi sai rồi ~ "

"Nhưng Tiêu Tiệp cô thật sự rất lợi hại!" Không nhịn được lại khen một câu nữa.

"Cô còn nói nữa!"

Chu Diệp lập tức ngậm chặt miệng, hai mắt nháy không ngừng.

Tiêu Tiệp che trán, sao tập đoàn Lãnh Thị lại yên tâm giao chuyện tuyển người quan trong như thế cho người "đơn thuần" như Chu Diệp làm? Không sợ làm hỏng chuyện sao?

Bốp! Tức giận ném tờ báo xuống đất.

Hít một hơi thật sâu, Tịch Âu Minh kiềm nén con tim đang điên cuồng kêu gào, vẻ mặt dần lạnh lẽo...

Em không có một chút khổ sở nào, cho dù là một chút xíu! Nhanh như thế đã quên sạch tất cả chuyện giữa chúng ta, còn bình tĩnh tham gia gặp gỡ cùng người đàn ông khác...

Sắc mặt Tịch Âu Minh thay đổi liên tục, giống như báo tố sắp đến.

"Anh Tịch, cà phê của anh..."

"Cút!" Giọng Tịch Âu Minh lạnh như băng, dọa Kiều Đại Tâm sợ run tay, cà phê đổ đầy đất.

"Tịch... Anh Tịch..." Kiều Đại Tâm tủi thân kêu lớn, anh Tịch nói chuyện với cô luôn rất khách khí, tại sao hôm nay lại dùng giọng điệu lạnh lùng đó để nói chuyện với cô còn bảo cô cút?

Khi ánh mắt nhìn thấy tờ báo trên đất, bỗng dưng hiểu rõ, "Anh Tịch anh tỉnh lại đi, anh thấy không, Bạch Tiêu Tiệp chính là hèn hạ như thế, các người còn là vợ chồng, cô ta đã trắng trợn đi quyến rũ người đàn ông khác..."

Mặc dù chỉ là một bóng lưng, nhưng từ trước đến giờ Bạch Tiêu Tiệp luôn là đối thủ của Kiều Đại Tâm, cho nên dù chỉ là một bóng lưng, cũng đủ để cô nhận ra!

Một đạo ánh mắt sắc bén bắn đến, Kiều Đại Tâm rùng mình, nhưng vẫn kiên trì nói: "Anh Tịch, vì người phụ nữ như thế không đáng giá! Anh xem đã hai ngày anh không ăn cơm rồi, cứ tiếp tục như thế cơ thể sẽ không chịu nổi..."

"Tôi nói lại lần nữa, cút!"

Hai mắt Kiều Đại Tâm đỏ ửng, không cam lòng chạy ra ngoài.

Bỗng nhiên dạ dày quặn đau, mấy ngày không ăn gì, dù dạ dày có tốt đi nữa cũng không chịu nổi. Đã không nhớ rõ, đây là lần thứ mấy quặn đau. Mỗi một lần, đều giống như bị xé ra vậy, loại cảm giác đau đó giống như xương thịt bị tách rời, làm cho môi anh vốn trắng càng tái nhợt hơn.

Vẻ mặt dần mơ hồ...

"Tiệp Nhi..."

Giống như sắp chết, lẩm bẩm yếu ớt.

Dưới sự khống chế cửa uy quyền, những bài báo nói về Lãnh Phong đều biến mất trong vòng một ngày. Hơn nữa trong công ty, cũng không ai nói đến chuyện này.

Đối với Chu Diệp mà nói, đây là chuyện hết sức đau khổ, bởi vì khó lắm mới có chuyện lớn làm người ta phấn khích như thế, lại bị công ty liệt vào chuyện cấm thảo luận, người không tuân theo sẽ bị xử lý.

Đối với Tiêu Tiệp mà nói, cuối cùng lỗ tai cũng được yên tĩnh, là chuyện tốt.

Buổi chiều, Tiêu Tiệp theo lời căn dặn đi đến cửa hàng quần áo tư nhân cao cấp nào đó, lấy bộ âu phục mới thiết kế xong của Lãnh Phong Thần.

Lúc đến nơi, cô mới phát hiện, hóa ra chủ cửa hàng lại là một cô gái xinh đẹp quyến rũ. Từ quần áo có thể thấy, cô ấy là một người phụ nữ rất có sức quyến rũ, mặc dù lớn hơn cô mấy tuổi, nhưng rất trẻ, chỉ là giữa hai đầu lông mày mơ hồ lộ ra cảm giác u buồn.

Lúc thấy Tiêu Tiệp xuất hiện, vẻ mặt cô ấy có chút mất mác, ánh mắt cũng ảm đạm, nhưng trong nháy mắt ánh mắt đã khôi phục bình thường, tiếp đãi rất chu đáo.

Đây là một cửa hàng quần áo rất đặc biệt chỉ thiết kế trang phục cho một vài ngôi sao và một ít người giàu có, vị trí cũng rất bí mật, có thể tránh bọn chó săn chụp hình, chỉ điểm này đã đủ hấp dẫn ánh mắt các ngôi sao. Hơn nữa nghệ sĩ sợ nhất là tham gia hoạt động bị bắt gặp, mà trang phục nơi này thiết kế, tất cả đều có một không hai, phong cách thiết kế rất riêng biệt, cho nên càng hợp lòng nghệ sĩ.

Trong cửa hàng lắp đặt thiết bị rất đắt tiền, dành riêng cho tầng lớp thượng lưu, cho nên cũng rất được tầng lớp này yêu thích.

"Em là một cô gái tốt."

Không lâu lắm, bà chủ đã nói như thế, dùng giọng điệu khẳng định.

Tiêu Tiệp khó hiểu, tại sao bỗng nhiên cô ấy lại nói như thế?

Có lẽ nhìn thấu vẻ mặt nghi hoặc của Tiêu Tiệp, bà chủ nhẹ giọng cười, kéo Tiêu Tiệp ngồi xuống ghế, nói: "Chị là chị của Lãnh Phong Thần, tên Lãnh Liên."

"Chào chị! Em cũng không biết, nếu như vừa rồi có chỗ nào mạo phạm, mong chị thông cảm!" Tiêu Tiệp luôn miệng nói, cửa hàng mà Lãnh Phong Thần bảo cô đến lấy quần áo, lại chính là của chị anh ta mở, tại sao không nói rõ ràng với cô chứ?

Nhưng đúng là không nhìn ra, hai người này đâu có chỗ nào giống nhau? Đừng nói một nửa, cho dù là một chút xíu cũng không tìm ra!

"Nhìn không giống sao? Rất nhiều người đều nói như thế. Nhưng mà, chị đúng là chị nó, hơn nữa, còn lớn hơn nó năm tuổi, là chị cả đấy." Thấy vẻ mặt nghi ngờ của Tiêu Tiệp, Lãnh Liên cười giải thích.

Tiêu Tiệp càng giật mình, nụ cười của Lãnh Liên rất dịu dàng, da cũng khá bóng loáng, nhìn không giống như người lớn hơn Lãnh Phong Thần năm tuổi chút nào!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.