“Ôi, hôm nay nóigì cũng không có tác dụng, cũng không bù đắp được nhiều năm con chịu uất ức. Hôm nay con sẽ được thoát khỏi tất cả những thứ này, trong lòng chú cũng cảm thấy vui mừng cho con. Chuyện công ty chú sẽ tự mình xử lý,nếu trước kia đã tiếp nhận, thì bây giờ chú phải có trách nhiệm quản lýtốt. Thím con không hiểu chuyện, con đừng so đo với bà ấy.”
TiêuTiệp hơi giật mình, đây là lần đầu tiên, chú thấp giọng nói chuyện vớicô, mặc dù trước kia cũng không có kiêu ngạo, nhưng mà cũng không nhưbây giờ, giống như thật lòng vì tốt cho cô.
“Chú yên tâm, tronglòng Tiêu Tiệp hiểu. Muộn rồi, người cũng đi nghỉ đi!” Tiêu Tiệp nói, cô không nghĩ đánh giá cái gì, suy cho cùng người trước mặt này cũng làchú mình.
Nháy mắt đã đến ngày cưới, bởi vì Tịch gia là nhà quýtộc danh giá, cho nên kiểu cách lễ cưới cũng khá lớn, không chỉ phóngviên truyền thông tham dự chụp ảnh, còn có những người có địa vị cao ởnhiều ngành. Còn có những chiếc xe nổi tiếng dáng vẻ sang trọng chiếmmột phần ba.
Trước cửa Bạch gia trải thảm đỏ, mười mấy mét,kéo dài đến xe chú rể. Hai bên thảm đỏ đứng đầy người, có phóng viên,bạn bè đến từ các nơi, còn có nhiều người thường xuyên xuất hiện ở trênti vi mà cô không quen. Ở hiện trường mấy trăm vệ sĩ áo đen đều ở đâybảo vệ trật tự.
Tiêu Tiệp mặc váy cưới màu trắng, trên đầu độikhăn voan đồng bộ với bộ váy. Được dắt tay xuống, đi ra khỏi cửa Bạchgia, đi lên thảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-thieu-phuc-hac-ba-sung-vo/2470793/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.