Tên gù nghe thế thì gật đầu, đi sau Huỳnh Thanh tiến về phía trước, nơi mà Viên Lục Tường vẫn đang đứng ở đó.
Sau lưng y, khoảng mười tên ăn mày khác, mỗi tên ở bên hông đều mang một cái chai khá lớn,cũng theo sau.
Viên Lục Tường quay sang nói với Huỳnh Thanh. “Tất cả giao lại cho ngươi, nhớ phải bắt bằng được tên Hạo Thiên, hắn nhất định phải còn sống.”
Huỳnh Thanh chỉ gật đầu, gã thấy thế liền lùi ra.
“Mở cửa ra.” Huỳnh Thanh ra lệnh, một toán người lao lên đẩy cánh cửa ra. Khi mà khe hở giữa hai cánh cửa vừa mở ra thì lập tức một luồng khí lạnh xông ra ngoài, khiến những tên đó cả người gần như cứng đờ vội lùi lại ra phía sau trong tình trạng run lập cập.
Huỳnh Thanh quay đầu lại phía sau, nhìn đám ăn mày. Giống như hiểu ý, cả bọn bước tới phía trước lấy cái chai từ bên hông đưa ra trước mặt, chầm chậm nghiêng miệng chai hướng xuống đất.
Từng giọt chất lỏng màu bạc chảy ra, vừa tiếp xúc với mặt băng, âm thanh xèo xèo phát lên, theo đó là từng cụm khói bốc lên nghi ngút, nhiệt độ tăng dần cái lạnh cũng theo đó mà giảm bớt.
Hiện tại, xung quanh mọi người trước cửa miếu đều được bao phủ bởi một lớp khói mờ mờ ảo ảo, cảnh tượng cứ như đang ở trên đỉnh núi.
Không lâu sau, những khối băng đóng lại trên nền sàn đá ngay cửa đã bị bào mòn mỗi khi tiếp xúc với thứ chất lỏng màu bạc kia. để lộ ra một lối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-nguyet-cuu-chi/2178728/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.