Giật mình tỉnh dậy, cả người mồ hôi đầm đìa, điều đầu tiên Hạo Thiên cảm nhận được là cảm giác đau nhức toàn thân, khắp người ê ẩm. Mỗi cử động nhỏ nhất đều mang đến sự đau đớn tột cùng.
Hạo Thiên sau một lúc chật vật mới có thể ngồi dậy, y ngả lưng dựa vào tường thở hồng hộc. Thoát khỏi cơn ác mộng y ngồi nghĩ lại về nó, về cảnh Hàn Lương hành hạ phụ thân, còn cả câu nói của Bạch Tư Thành.
Đến giờ phút này nếu không nhận biết được mọi chuyện ra sao thì khác nào Hạo Thiên là thằng ngốc. Hắn bắt đầu chắp nối từng sự kiện xảy ra lại với nhau. Như một bức tranh mơ hồ dần hé lộ từng chi tiết nhỏ.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại có một chuyện khiến Hạo Thiên không thể hiểu nổi. “Vì sao Bạch Tư Thành lại làm như vậy, trước giờ ta đối xử với hắn vốn không tệ, huống hồ Hạo gia ngã xuống thì vị trí thành chủ cũng không phải của Bạch gia. Trong khi đó hiện tại có thể nói Hạo gia nhường cho bọn hắn rất nhiều ưu đãi, lớn nhất là miễn hoàn toàn tiền thuế từ các chuyến hàng dược vật, thảo dược.”
Trong lúc Hạo Thiên đang suy nghĩ, thì từ xa có tiếng bước chân vang lên. Lúc này hắn mới ý thức được một vấn đề. “Mình đang ở đâu?” Không có âm thanh của dòng người qua lại, nền đất cũng không phải lát gạch
Hạo Thiên đưa tay xuống đất mò mẫm, tìm lại cây gậy dò đường của mình nhưng không thấy, trong lòng hắn có chút hoảng sợ vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-nguyet-cuu-chi/2178708/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.