Quyển 1: Tử Du
Lưu Hiển gãi đầu nói. “Lão đại, nghe đồn nàng biết võ công a, chỉ sợ vạn nhất …”
Cốc.
Hạo Thiên gõ đầu Lưu Hiển nói: “Năm nay nàng mười sáu tuổi, vừa tinh thông cầm kỳ thi họa, giỏi võ công. Ngươi nghĩ xem, nàng tập võ từ trong bụng mẹ hay sao, nghe có hợp lý hay không. Huống chi phận nữ tử như nàng thì có bao nhiêu sức lực, thậm chí võ công cao cường thì dám làm gì ta hay sao.”
“Đúng, đúng, lão đại thật anh minh thần võ.” Lưu Hiển vừa ôm đầu lại vừa gật gật phụ họa.
“Đa … đa tạ ba vị công tử cứu mạng” thiếu nữ bị Lý Sự cưỡng ép ngồi dậy tay chân run lẩy bẩy, sợ hãi nhìn Hạo Thiên nói.
Mà lí do nàng vẫn còn run không phải vì Lý Sự, mà là do ba tên trước mặt tiếng xấu còn hơn cả tên họ Lý trước đó. Đều không phải là cái loại gì tốt đẹp. Nếu nàng cứ im lặng trốn đi, để hắn thấy được thì sợ kết quả còn bi thảm hơn. Cho nên nàng quyết định mặc cho số phận, có ra sao thì coi như là ý trời, cùng lắm trường hợp xấu nhất thì nàng nhất định sẽ cắn lưỡi tự vẫn.
Hạo Thiên giờ mới sực nhớ tới thiếu nữ, quay sang nhìn qua nàng, đưa lưỡi liếm môi. “Cứu ngươi cũng không thể cảm ơn suông như vậy được, nên lấy gì đó báo đáp.”
Lưu Hiển cười gian vội hùa theo. “Đúng đúng, là lấy thân báo đáp.”
Thiếu nữ đang ngồi trên đất, nghe thế mặt liền trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-nguyet-cuu-chi/2178667/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.