Hoàng đế nghe nàng ta khóc lóc kể lể, nhất thời thấy khó phân biệt thật giả, liền trầmngâm không nói gì. Đoan Tần nghẹn ngào nói: “Thần thiếp đáng chết vạnlần… Bây giờ thần thiếp đã bẩm toàn bộ sự thật rồi, xin Hoàng thượngminh giám! Bản thân thần thiếp cũng biết mình tội ác tày trời, nhưngthần thiếp thật sự bị oan. Hơn nữa không bàn đến quần thần, xét về đọalý làm người thì sao thần thiếp có thể nguyền rủa Hoàng thượng được?”
Hoàng đế lạnh nhạt đáp: “Tất nhiên trẫm sẽ điều tra rõ ràng. Trẫm muốn xemxem, cuối cùng thì kẻ dùng thuật yểm bùa để vu oan giá họa là ai.”
Xưa nay Hoàng đế làm việc quyết đoán, lập tức sai người truyền tất cả cáccung nữ, thái giám và những người có liên quan tới việc chuyển đồ yểmbùa vào cung đến, thẩm vấn nghiêm ngặt tại Thận hình ti. Ai ngờ đúng nửa đêm hôm đó, cung nữ tố cáo Tiểu Cát Nhi treo cổ tự vẫn. Sau khi Hoàngđế bãi triều mới biết tin này, vô cùng tức giận, đúng lúc đó có cung nữdâng trà lên, y cầm lấy ly trà, định quăng luôn xuống đất. Sau đó lại từ từ đặt ly trà xuống. Lâm Lang thấy cánh mũi y phập phồng, biết y đanghết sức phẫn nộ, nàng không dám lên tiếng, chỉ lặng lẽ quỳ ở đó, bópchân cho Thái hoàng thái hậu.
Vẻ mặt Hoàng đế vẫn bình tĩnh.“Theo tôn nhi thì có lẽ vì bản thân nàng ta nhát gan nên mới tự vẫn.Thật đáng thương cho một a đầu mới mười bốn, mười lăm tuổi, còn chưatừng bị đánh. Chịu không nổi cực hình hoặc là nhất thời nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-mich/1908763/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.