Vừa vào tháng Ba làđến thời điểm của hoa y[1]. Vì Tết Vạn thọ sắp đến nên người người trong cung đều phải thay sang y phục mãng bào. Đông Quý phi bị ho từ đầuxuân, tinh thần không tốt nên chỉ hơi nghiêng người nhìn các cung nữkiểm lại y phục mới mà Nội vụ phủ mới trình lên. Ai ai cũng vui mừng,mồm năm miệng mười ồn ã: “Chủ nhân, người xem, mấy cuộn này đều là hàngdệt Tô Châu mới cống năm nay, thêu tinh tế và sống động hơn hẳn hàngthêu Hồ Nam, Tứ Xuyên.”
[1] Hoa y hay còn gọi là áo mãng bào, chỉ y phục có thêu hình mãng xà.
Đang lúc cười nói náo nhiệt thì Đức Tần và Đoan Tần tới. Đoan Tần vừa vàocửa đã cười, nói: “Tỷ tỷ đã khỏe rồi sao? Hôm nay trông sắc mặt tỷ rấttốt.” Nhìn thấy gấm lụa có màu sắc rực rỡ, muôn màu muôn vẻ bày la liệttrên tràng kỷ, nàng ta bèn cười. “Nhìn số gấm vóc này, muội tưởng là tỷsắp mở cửa hàng tơ lụa ấy chứ!”
Đông Quý phi hơi rướn người lên,bình thản đáp: “Đã phiền muội muội phải lo lắng rồi. Đồ này đều là doNội vụ phủ dâng lên, Hoàng thượng phái người đem đến để tỷ chiếu theo lệ mà chia cho lục cung. Các muội đến rất đúng lúc, chọn trước đi!”
Đoan Tần cười, đáp: “Sao Quý phi tỷ tỷ lại nói như vậy chứ? Tỷ quản lý lụccung, làm gì có chuyện chúng muội kén cá chọn canh? Tỷ chỉ bộ nào muộisẽ lấy bộ đó.”
Đông Quý phi đang định đáp lời, không ngờ lại homột trận. Cung nữ vội đi lên cầm khăn hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-mich/1908749/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.