Nắng dịu dàng dát vàng triền núi, mềm mại mà ôm lấy cỏ cây. Gió đưa nhè nhẹ, tiếng cây lá reo vang, cái trong trẻo của thảo nguyên bạt ngàn quyện qua từng hơi thở, khiến cho lòng người trở nên điềm nhiên, tĩnh lặng.
Bên ô cửa nhỏ, một nữ tử đang tựa mình trên sạp quý phi mà đọc sách. Tuy nhan sắc có thể xem là tầm thường nhưng bù lại, từng điệu bộ cử chỉ đều thanh tao nhã nhặn đến ngây người. Bàn tay lật giở từng trang giấy thật nhẹ nhàng chậm rãi, ánh mặt trời đậu trên mái tóc đen búi lỏng càng khiến tư thái nàng thêm nét triền miên.
Tống Ý Thiên hạ xuống cuốn sách, đưa mắt quan sát khung cảnh sơn thuỷ bên ngoài. Ngày mai, nàng sẽ rời khỏi nơi này, rời Lĩnh Nam. Ba ngày trước, Hứa Dĩ Phàm với lí do tình hình biên giới với Trịnh quốc đang xấu đi cần hồi kinh xử lý chính sự, đã âm thầm xuất phát tới Thiết Nga Trưởng. Mà nàng từ sau dạ yến tới bây giờ chính là đóng cửa không tiếp xúc với bên ngoài, chỉ truyền ra ngoài là bất ngờ mắc bệnh cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng.
Nhưng cũng trong lúc này, tin tức từ biên ải tới nơi, nói nhị công tử Diêu gia, cũng là nhị huynh của Diêu tần, không may mắc bệnh đậu mùa qua đời.
Vạt trướng được vén lên, Tâm Liên bước vào, trên tay vẫn cầm chiếc tráp còn nguyên như khi rời đi, nhìn nàng lắc đầu: "Nô tỳ theo lời chủ tử mang chút điểm tâm qua cho Diêu tần, nhưng Diêu nương nương ai cũng không gặp, theo lời cung nữ bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-mich-tham-cung-phi-de/163166/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.